HOA MỘNG ẢO - Trang 160

21

Sau khi rời khỏi phòng khám nha khoa Tahara, hai người ghé vào một quán
cà phê gần đó. Sota uống gì cũng được nên gọi một cốc cà phê bình
thường.

Akiyama Rino nhìn đi nhìn lại tấm ảnh mượn của ông Tahara rồi đặt lên

bàn, “Đúng là giống cô gái chơi keyboard kia thật.”

“Không phải giống mà chính là cô ấy.”
“Nhưng tại sao lại có chuyện trùng hợp đến thế nhỉ? Chúng ta bắt đầu

tính đến chuyện đi tìm chị Iba Takami từ tối hôm kia. Thế mà hôm nay tới
gặp một chuyên gia về hoa khiên ngưu vì một lý do chẳng liên quan gì hết
thì lại thấy tấm ảnh của chị ấy. Không phải một mũi tên trúng hai đích
sao?”

“Xét cho cùng, thực ra những chuyện ngẫu nhiên như thế vẫn xảy ra nên

chẳng thể nói được gì. Hiện tượng này được gọi là synchronicity đấy.”

“Synchro… gì cơ?”
“Là synchronicity. Đó là hiện tượng khi ta định làm một điều gì đó thì

thỉnh thoảng những thứ có liên quan đến nó xuất hiện ngay bên mình. Đấy
là khái niệm được đề xướng bởi một nhà tâm lý học họ Jung

*

.”

Rino nhíu mày. “Cái gì thế này? Sao tự nhiên anh lại nói ra một thuật

ngữ khó như vậy?”

“Đó là cách lý giải theo khoa học. Trong thực tế những chuyện ngẫu

nhiên ở mức độ này vẫn thường xuyên xảy ra. Vấn đề nằm ờ chỗ chúng ta
có để ý đến nó hay không thôi. Hôm trước tôi nhìn thấy cô ấy ở buổi biểu
diễn nên mới biết được dáng vẻ của cô ấy khi trưởng thành. Nếu như
chuyện đó không xảy ra thì chỉ nhìn bức ảnh này thôi, nhiều khả năng tôi sẽ
không thể nhận ra sự tồn tại của cô ấy. Không nhận ra thì chuyện ngẫu
nhiên kia đương nhiên sẽ không xảy ra. Có những người vẫn tin vào báo
mộng đúng không? Chẳng qua là dù trên thực tế họ mơ thấy vô số giấc mơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.