HOA MỘNG ẢO - Trang 193

“Chờ chút! Giờ mình đi luôn hả?”
“Chứ sao nữa. Có vấn đề gì à?”
“Không có gì,” Sota lắc đầu rồi uống cạn ly cá phê đá.
Vài chục phút sau hai người đã bước qua cổng chính độc đáo của trường

đại học Keimei. Mặc dù đã là kỳ nghỉ hè nhưng có khá nhiều sinh viên đi
lại trong khuôn viên trường. Có cả những thành viên của các câu lạc bộ thể
thao.

“Tôi cứ tưởng chỗ này chỉ toàn là thiên tài nhưng xem chừng không phải

thế nhỉ,” Rino nói sau khi đi ngang qua một thanh niên ăn mặc kiểu hiphop.

“Cũng đúng thôi. Ở đâu mà chả có người này người kia. Hơn nữa chỉ

nhìn bên ngoài thì đâu có đánh giá được người ta.”

“Đúng thế nhỉ. Nhưng Iba Takami có lẽ đúng như vẻ bề ngoài.”
“Thế sao?”
“Tôi nghĩ thế. Bề ngoài cô ấy đẹp kiểu thông minh và cũng thực sự

thông minh.”

Sota đồng ý với Rino. Từ hồi lớp Tám cô đã tỏ ra khá người lớn rồi.
Hai người nhanh chóng tới khu nhà của khoa Dược. Phòng nghiên cứu

chuyên ngành Sinh lý học nằm ở tầng ba. Hai người leo lên cầu thang rồi đi
bộ dọc hành lang.

Gần như không thể nghe thấy tiếng ồn từ bên ngoài. Sota và Rino đi qua

vài người nhưng không ai hỏi gì họ cả.

Có một cánh cửa gắn biển Phòng nghiên cứu Sính lý học. Sota dừng

chân, bắt đầu nghĩ xem nên làm gì.

Tuy nhiên Rino không hề ngại ngần mở ngay cánh cửa đó ra. Cô cúi đầu

hướng vào bên trong nói, “Tôi xin phép làm phiền,” rồi bước vào. Sota vội
bước theo sau.

Trong phòng có một người đàn ông trẻ mặc áo choàng trắng, tuổi tác ước

chừng cũng xấp xỉ với Sota. Anh ta đeo kính, tóc cắt ngắn gọn gàng, ngồi
bên bàn làm việc, quay lại nhìn hai người nhưng không hề tỏ ra ngạc nhiên.
Có lẽ người lạ mặt đi vào đây không phải là chuyện hiếm.

“Tôi có một số chuyện muốn hỏi, bây giờ anh có rảnh không ạ?” Rino

nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.