HOA MỘNG ẢO - Trang 244

30

Sau khi rời khỏi thư viện, hai người vào một quán ăn gia đình ở gần đó.
Sota mời Rino ăn tối vì anh muốn về nhà không cần ăn nữa. Khi về nhà,
nhìn thấy mặt bà Shimako, anh định hỏi cả đống thứ nên chắc sẽ không có
thời gian ăn tối.

Thế nhưng, bà Shimako không biết chuyện gì xảy ra chắc chắn vẫn sẽ

chuẩn bị bữa tối, chờ con trai về nên Sota đành chạy ra ngoài để gọi điện
báo với bà rằng tối nay anh ăn ở ngoài. Anh nghe trong giọng trả lời “Mẹ
biết rồi” của mẹ có vẻ ngờ vực. Chắc chắn bà đang băn khoăn không biết
con trai mình ở đâu làm gì vào cái giờ muộn như thế này.

Mấy chữ vụ MM đã dâng tới cuống họng nhưng Sota nuốt lại. Chắc chắn

đằng sau một loạt những sự kiện, sẽ có cả một câu chuyện dài đến mức
không thể nói qua điện thoại được. Thay vào đó Sota hỏi bà một câu khác.

“Con hỏi mẹ một chút được không? Tên của ông là gì thế mẹ? Không

phải ông nội mà là ông ngoại ấy.”

Đầu dây bên kia im lặng một chút rồi bà Shimako cất tiếng hỏi, “Tại sao

con lại hỏi chuyện đó?”

“Chẳng có lý do gì đặc biệt cả. Tự nhiên con để ý thế thôi. Tên của ông

ngoại là Shinichi phải không? Còn tên bà ngoại là Kazuko mẹ nhỉ?”

Đầu dây bên kia lại im lặng một lát. “Đúng thế.” Mẹ anh trả lời. “Con

nhớ nhỉ.”

“Tự nhiên cứ in vào đầu thế thôi. Thế nhé mẹ.”
“Con đừng về muộn quá nhé.”
“Vâng!” Sota đáp rồi tắt máy.
Bà Shimako đã nói dối. Sota chưa bao giờ được biết tên của ông bà

ngoại anh. Anh cũng chưa từng nghe thấy từ miệng bà Shimako. Hai cái tên
Shinichi và Kazuko là anh lây từ bài báo kia.

Anh về chỗ và kể lại cuộc nói chuyện với mẹ cho Rino nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.