HỎA NGỤC - Trang 192

Langdon đã nghe thấy. Có tiếng ầm ì rất to tiến lại gần ngay chỗ góc

tường. Xin hãy nói với tôi rằng đó không phải là một chiếc máy bay không
người lái trong nhà. Rất thận trọng, Langdon ngó qua góc ô cửa. Cách đó ba
mươi thước là một cánh cửa gỗ đơn giản kỳ lạ mở vào Sảnh Năm trăm. Rất
tiếc, chính giữa cửa lại là một nhân viên bảo vệ to béo đang đẩy cỗ máy
đánh bóng sàn chạy điện theo vòng tròn.

Nhân viên gác cửa.
Langdon chú ý đến ba biểu tượng trên một tấm biển nhựa bên ngoài cửa.

Ngay cả những nhà biểu tượng học ít kinh nghiệm nhất cũng nhận ra các
biểu tượng quen thuộc này: Một máy quay có dấu X, một cốc uống nước có
dấu X, và hai hình người, một nam và một nữ.

Langdon hành động ngay, sải bước nhanh về phía nhân viên bảo vệ, hơi

chậm bước khi lại gần người đó hơn. Sienna rảo bước sát theo sau anh.

Nhân viên bảo vệ ngước lên, có vẻ hơi giật mình. “Xin lỗi!” Ông ta giơ

tay chặn Langdon và Sienna lại.

Langdon mỉm cười khổ sở, đúng hơn là nhăn nhó với ông ta và ra hiệu về

phía mấy biểu tượng gần cửa. “Nhà vệ sinh”, anh nói, giọng anh cuống quýt.
Đó không phải là một câu hỏi.

Ông bảo vệ lưỡng lự một chút, vẻ sẵn sàng từ chối yêu cầu của họ, nhưng

cuối cùng nhìn thấy dáng đi không lấy gì làm thoải mái của Langdon, ông ta
gật đầu vẻ thông cảm và vẫy tay cho họ qua.

Khi tới cửa, Langdon nháy mắt nhanh với Sienna. “Lòng trắc ẩn là một

ngôn ngữ phổ thông.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.