HỎA NGỤC - Trang 343

qua. Một trong những hiệu ứng phụ phổ biến của chứng mất trí nhớ là đa
nghi nhẹ và ngờ vực."

Có lý đấy, Langdon nghĩ, bởi lẽ tôi thậm chí còn không thể tin vào trí não

của mình.

"Nói đến đa nghi", Sienna đùa, rõ ràng cố gắng làm dịu không khí, "anh

Robert đã nhìn thây tình trạng phát ban cùa anh và nghĩ anh bị nhiễm dịch
hạch. “ Chỗ phát ban này á? Tỉn tôi đi, giáo sư, nếu tôi bị dịch hạch, tôi sẽ
không điều trị bằng kháng sinh histamine bày bán tự do đâu." ông ta móc
một tuýp thuốc nhỏ trong túi và đưa cho Langdon. Quả nhiên, đó là một
tuýp kem chống ngứa chuyên trị các phản ứng dị ứng còn một nửa.

‘Tôi xin lỗi về chuyện đó", Langdon nói, cảm thấy I ngớ ngẩn. "Ngày dài

quá mà."

"Không sao cả”, Ferris nói.
Langđon xoay ngườỉ vể phía cửa sổ, nhìn những gam trầm củ« vùng thôn

quê nước Ý kết hợp trong một bức tranh thái bình, Những vườn nho và trang
trại giờ trở nên thưa thớt hơn khi bình nguyén nhường chỗ cho những quả
đổi thấp vùng Apennines. Chi lát nữa, đoàn tàu sẽ chạy vào con đèo ngoằn
ngoèo và sau đó lại xuống thấp, tiến về phía đông, tới biển Adriatic.

Mình đang tới Venice, anh thầm nhủ. Để tìm một kiếm một đại dịch.
Cái ngày lạ lùng hôm nay khiến Langdon cảm giác như thể mình đang di

chuyển qua một khung cảnh chẳng có gì khác ngoài những hình thù mơ hồ
không có chi tiết cụ thể. Như một giấc mơ.

Mỉa mai thay, những cơn ác mộng lại thường khiến người ta tỉnh giấc,

nhưng Langdon cảm thây như thể mình vừa choàng tỉnh trong một cơn ác
mộng.

"Anh nghĩ gì vậy?", Sienna thì thầm bên cạnh anh
Langdon ngước lên, mỉm cưòi mỏi mệt. "Anh đang nghĩ anh sẽ tỉnh giâc

ở nhà và nhận ra tất cả chuyện này chi là một cơn ác mộng."

Sienna nghiêng đầu, vẻ bẽn lẽn. "Anh sẽ không nhớ em nếu anh tính dậy

và thấy rằng em không hề có thật à?"

Langdon đành cưòi. "Có chứ, anh sẽ nhớ em chút chút."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.