tấm lưới và đẩy lên trên. Tấm lưới nhấc lên một phân rồi anh ta lại phải đặt
nó xuống.
“Giúp chúng tôi một tay được không?”, cô gái tóc vàng gọi với lên chỗ bà
Gypsy.
Giúp các người một tay à? Bà Gypsy tự hỏi, không hề có ý định can thiệp.
Các người đang làm gì nào?
Cô gái tóc vàng móc ra một chiếc ví đàn ông và rút tờ 100 euro, vẫy vẫy
như một lời đề nghị. Tờ tiền còn nhiều hơn bà Gypsy kiếm được với những
chiếc mặt nạ trong cả ba ngày trời. Không lạ gì chuyện mặc cả, bà bán mặt
nạ lắc đầu và giơ ra hai ngón tay. Người phụ nữ tóc vàng rút ra một tờ tiền
nữa.
Không tin nổi vận may của mình, bà Gypsy nhún vai đồng ý vẻ miễn
cưỡng, cố gắng tỏ ra dửng dưng trong lúc nhoài xuống và kéo những thanh
sắt, nhìn vào mắt người đàn ông để họ có thể hợp lực cho ăn khớp.
Khi người đàn ông đẩy thanh sắt một lần nữa, bà Gypsy kéo mạnh chúng
lên bằng đôi tay đã được rèn luyện suốt nhiều năm mang vác hàng, và tấm
lưới sắt bung lên nửa chừng. Đúng lúc bà nghĩ họ đã làm được thì có tiếng
loảng xoảng rất to bên dưới, và người đàn ông biến mất, rơi tuột xuống
giếng khi chiếc ghế gấp gẫy sập dưới chân anh ta.
Ngay lập tức tấm lưới sắt trở nên nặng trĩu trong tay bà, và bà nghĩ mình
sẽ phải bỏ nó xuống, nhưng lời hứa 200 euro như tiếp thêm sức mạnh, vậy là
bà cố kéo tấm lưới lên và vứt vào bên hông thánh đường, khiến nó vang lên
một tiếng rất lớn.
Thở không ra hơi, bà Gypsy ngó xuống giếng chỗ hai con người đang
xoắn lấy nhau và cái ghế gãy gập. Khi người đàn ông đứng dậy và phủi bụi
trên người, bà Gypsy bèn cúi xuống giếng và chìa tay ra để nhận tiền.
Người phụ nữ tóc đuôi ngựa gật đầu biết ơn và giơ hai tờ giấy bạc lên quá
đàu. Bà Gypsy cúi xuống nhưng vẫn còn quá xa.
Đưa tiền cho người đàn ông.
Đột nhiên trong giếng có sự náo loạn – những giọng nói giận dữ vang ầm
ầm bên trong thánh đường. Người đàn ông và người phụ nữ đều hoảng hốt,
bật ngược lại từ cửa sổ.