HỎA NGỤC - Trang 434

Người đàn ông rút ra chiếc thẻ nhớ nhỏ màu đỏ và cắm vào một ổ điện tử

ở cuối phòng. Một màn hình LCD phẳng rất lớn nhấp nháy sáng lên, và các
ngọn đèn trên đầu mờ đi.

Trong không khí im lặng, Langdon nghe thấy tiếng nước vỗ nhè nhẹ. Mới

đầu anh nghĩ những âm thanh đó đến từ phía ngoài con tàu, nhưng sau đó
anh nhận ra ra âm thanh ấy đến từ loa của màn hình LCD. Một hình ảnh từ
từ hiện ra – một vách hang nước rỏ tong tong, được chiếu thứ ánh sáng màu
đỏ lập lòe.

“Bertrand Zobrist đã tạo ra đoạn video này”, vị chủ tàu của họ lên tiếng.

“Và ông ta đề nghị tôi tung nó ra trước thế giới vào ngày mai.”

Không tin nổi, Langdon trân trối nhìn đoạn phim kỳ quái – một không

gian trong hang với một hồ nước để tiến gần phần nền lát gạch phủ bùn có
bắt vít một tấm biển ghi TẠI NƠI NÀY, VÀO NGÀY NÀY, THẾ GIỚI
THAY ĐỔI MÃI MÃI.

Tấm biển ký tên: BERTRAND ZOBRIST.
Ngày tháng chính là ngày mai.
Chúa ơi! Langdon quay sang Sinskey khuất trong bóng tối, nhưng bà ấy

đang nhìn vô định xuống nền gạch, rõ ràng đã xem đoạn phim rồi, và chắc
chắn không muốn xem lại lần nữa.

Giờ máy quay lia sang trái, Langdon nhìn thấy lơ lửng dưới nước là một

bong bóng bằng nhựa trong suốt bập bềnh, bên trong chứa một thứ chất lỏng
màu vàng nâu sền sệt. Cái quả cầu đó có vẻ được cột xuống nền nên không
thể trồi hẳn lên mặt nước.

Cái quái gì vậy? Langdon nhìn kỹ cái túi căng phồng đó. Thứ chất nhầy

nhụa bên trong có vẻ đang xoay chầm chậm, gần như đang cháy âm ỉ.

Langdon nín thở. Dịch bệnh của Zobrist.
“Cho dừng lại.” Sinskey nói trong bóng tối.
Hình ảnh dừng lại – một túi chất dẻo bị cột chặt lơ lửng dưới nước – một

đám mây chất lỏng được bọc kín lững lờ trong không gian.

“Tôi nghĩ các vị có thể đoán được thứ đó là gì”, Sinskey nói, “Câu hỏi là,

nó còn được bọc kín như vậy bao lâu nữa?” Bà đi lại phía màn hình LCD và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.