HỎA NGỤC - Trang 535

Gần đó, người chủ xuồng leo lên khỏi nước, đứng lên và vội vã đi gọi

cảnh sát.

Langdon cảm thấy hoàn toàn cô độc khi nhìn ánh đèn trên chiếc xuồng bị

đánh cắp nhòa dần. Tiếng động cơ rền rĩ cũng dịa dần.

Và rồi đột ngột tiếng động cơ im bặt.
Langdon đăm đăm nhìn ra xa. Cô ta tắt máy sao?
Đèn trên xuồng dường như không còn khuất dần mà lúc này đang bập

bềnh nhẹ nhàng trên những con sóng nhỏ của vùng Mũi Vàng. Vì một lý do
gì đó chưa rõ, Sienna Brooks đã ngừng lại.

Lẽ nào cô ta hết nhiên liệu?
Anh khum tay và lắng nghe, và giờ có thể nghe thấy tiếng động cơ rất khẽ

ở chế độ ngừng.

Nếu không hết nhiên liệu thì cô ta đang làm gì vậy?
Langdon chờ đợi.
Mười giây. Mười lăm giây. Ba mươi giây.
Sau đó, rất bất ngờ, tiếng động cơ lại rồ lên, lúc đầu có vẻ ngập ngừng, và

sau đó quả quyết hơn. Trước vẻ ngạc nhiên của Langdon, ánh đèn của chiếc
xuồng bắt đầu ngoặt một vòng rộng, và nó phăm phăm lao về phía anh.

Cô ta quay lại.
Khi chiếc xuồng lại gần, Langdon nhìn thấy Sienna đứng bên vô lăng,

trân trân nhìn về phía trước. Còn cách ba mươi thước, cô giảm ga và cho
xuồng an toàn cập vào cầu cảng. Sau đó cô tắt máy.

Im lặng.
Phía trên cô, Langdon trân trối nhìn mà không sao tin nổi.
Sienna không hề nhìn lên.
Thay vào đó, cô úp mặt vào hai bàn tay. Cơ thể cô bắt đầu rung lên, hai

vai cô rũ xuống và rung bần bật. Cuối cùng, khi ngước lên nhìn Langdon,
hai mắt cô đẫm lệ.

“Robert”, cô thổn thức. “Em không thể chạy trốn được nữa. Em chẳng có

chỗ nào để đi cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.