HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 254

Hoàng Thiên Ngạo nhìn sâu vào đôi mắt trong đêm bị ánh trăng dưới đáy

hồ soi lên làm cho sáng lấp lánh của Tư Hàn. Y vươn tay vuốt ve mi tâm
hắn, miết vào đôi chân mày đẹp tựa nét vẽ, chạm lên đôi mắt tràn đầy sức
sống của hắn. Tư Hàn liền nghiêng mặt áp má mình vào lòng bàn tay
Hoàng Thiên Ngạo dụi dụi mấy cái.

"Ta yêu sư phụ, thật sự rất yêu sư phụ. Phải nói những lời này ta cũng đã

dùng hết sức lực cuối cùng của mình rồi. Xin sư phụ đừng chối bỏ ta nữa..."

Trong đêm, lời tỏ tình vụn vặt và tiếng côn trùng kêu rả rích cùng gió

nhẹ tạo thành một bản hòa ca êm tai nhất mà Hoàng Thiên Ngạo từng nghe
thấy. Y bất giác vun tay một cái, nước xoáy mạnh rồi dựng lên thành cột
nước cao ngất bao quanh hai người bọn họ. Xung quanh tuyệt nhiên không
còn bất cứ thứ gì có thể chi phối bọn họ được nữa, cũng không ai có thể
nhìn thấy cảnh hai người đang triền miên bên trong thác nước. Chỉ có ánh
trăng treo cao một mảnh rọi ánh sáng trắng vào bên trong.

Lúc này cả hai toàn thân lõa thể, Hoàng Thiên Ngạo hôn lên thân thể

xích lõa trắng nõn của Tư Hàn. Tư Hàn hai chân mở rộng bám chặt vào bên
hông y khẽ đưa đẩy hút sâu cự vật to lớn khủng khiếp đang phình trướng
bên trong thân thể hắn.

"Ưm... sư phụ."

Tư Hàn nhíu mày thành hàng, tóc mai dính chặt vào gò má không biết là

mồ hôi hay là do nước. Hắn răng nanh cắn chặt vào vai Hoàng Thiên Ngạo
đến chảy ra chút máu.

Hắn đau quá, đây là lần đầu tiên trong đời hắn cảm thấy đau đến như

vậy. Roi tiên gì đó của Bạch Nghiên cũng không bằng. Cả cơ thể giống như
muốn nứt ra, nơi cúc huyệt dường như đã chảy máu rồi. Hắn không biết,
nhưng vì người mình yêu đang rong ruổi trong thân thể mình, hắn tình
nguyện chịu đau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.