HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 275

"Gì chứ?"

"Năm đó lúc hắn mới đến Thiên Hoa sơn, sau lần luyện kiếm bị thương

ta liền ôm hắn về, sau đó bị nhị sư thúc mắng cho một trận. Nói cái gì nam
nhân đầu đội trời chân đạp đất còn để người khác ôm... từ đó hắn nhìn thấy
ta như nhìn thấy quỷ, cũng không cùng chơi với ta nữa. Không lẽ hắn vì
chuyện đó mà còn ghi hận? Cho nên hôm nay mới tranh thủ mỉa mai ta đi?
Chặc chặc, đài chủ cũng đã làm rồi, còn thù dai cái gì chứ? Hầy."

Ngụy Trình bất giác cắn cắn khớp hàm một cái. Nhìn cái đầu đang lắc

lắc trước mặt. Quả nhiên, đầu gỗ không sai! Chờ hắn một ngày nhận ra tình
cảm của y e là chắc đầu y cũng đã bạc tóc.

"Còn nữa, khi không ngươi ôm ta làm cái gì? Để hắn mỉa mai ta?"

"Ngươi để ý?"

"Cái gì để ý cái gì không để ý chứ? Nói chung là ta bực mình. Miễn là

Ân Sơn nói ta đều thấy ghét. Hắn... cả nhà hắn nữa, lúc nào cũng tranh thủ
mỉa mai ta. Đáng ghét!"

Bất giác Ngụy Trình bàn tay siết chặt lại thành quyền, cố gắng thử khai

thông đầu óc cho hắn lần nữa.

"Ta không muốn người khác nhìn thấy thân thể của ngươi!"

Phong Chi liền không để ý đến Ngụy Trình mà bĩu môi một cái.

"Ở Thiên Hoa sơn có cô nương sao? Trừ khi các nàng đến đây ta lập tức

phủ kín từ đầu đến chân cho ngươi xem. Ha ha."

Dứt lời, Kiếm Phong Chi không để ý đến Ngụy Trình nữa mà xách cái

mông trắng nõn lắc qua lắc lại trèo lên bờ. Ngụy Trình đứng đó thất thần
hồi lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.