HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 332

"Đa tạ ngươi, tiểu tử!"

Ngâm Tuyết vừa nói vừa liếc nhìn vào bên trong nhà.

"Nếu như có chuyện gì xảy ra, ta nhất định mang tiểu Thất rời đi!"

Ngụy Trình nghe xong cũng không nói gì, y chỉ khẽ thở dài một cái rồi

ngẩng mặt nhìn tuyết trắng đang không ngừng phủ xuống Thiên Hoa sơn.

***

Đêm đó, Tư Hàn trong mơ màng tỉnh dậy, hắn không còn thấy Ngâm

Tuyết đâu nữa, bên cạnh mình lúc này chính là Lục Niên. Y ngủ say mất
rồi. Hắn đoán chắc mấy người kia đã đến chỗ Hoàng Thiên Ngạo.

Toàn thân Tư Hàn đau đớn đến nghiến răng nghiến lợi. Hắn nhíu mày

nhỏm người dậy. Nhìn thấy đống y phục đầy máu của mình trên mặt đất,
hắn kéo lên thì một viên đá rơi ra ngoài.

Hắn cầm lên liền nhớ đến thứ mà Lục Mạch lần trước đã đưa cho mình.

"Chỉ cần ngươi chuyên tâm luyện tập, chỉ trong vòng một năm linh lực

sẽ đứng trên thiên hạ."

Lời Lục Mạch nói Tư Hàn vẫn còn nhớ rất rõ. Hắn lần này đã thấm thía

đạo lý công bằng luôn đứng về phía kẻ mạnh. Hắn là một kẻ yếu cho nên
rất nhiều năm nay phải chịu không ít khổ sở. Huống hồ, hắn cũng cần mạnh
lên để có thể trở nên hữu ích cho sư phụ mình. Hiện tại hắn cái gì cũng
không có, làm sao đấu lại cùng công chúa để giữ sư phụ bên cạnh mình
chứ? Nếu luyện linh thạch không thành, bất quá hắn mười sáu năm sau lại
làm một hảo hán. Hiện tại bản thân cũng không còn gì để mất.

Bỗng dưng, Tư Hàn nắm lấy linh thạch trong lòng bàn tay, mày từ lúc

nào cũng đã nhíu lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.