HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 397

Vừa đến bãi cát hắn liền nghe tiếng gầm rất lớn. Binh lính chạy theo hắn

lập tức bao thành vòng quanh Hoàng Cảnh Huấn.

Ngụy Trình từ dưới mặt nước lao lên, long châu trong miệng phát sáng

rực rỡ. Bầu trời đang sáng lập tức chuyển sang màu đen kịch, nước biển
dâng cao, cột sóng thần cao hơn ngọn núi từ ngoài khơi ào đến.

Xa xa nghe thấy tiếng hét thất thanh của dân chúng. Tàu thuyền lập tức

bị nhấn chìm trong làn nước cao ngút ngàn.

Hoàng Cảnh Huấn niệm chú phóng ra vòng càn khôn đánh về hướng

Ngụy Trình. Vòng càn khôn bay lên không trung trói chặt cổ Ngụy Trình
làm y vùng vẫy. Sóng thần lập tức lặn xuống. Xung quanh vắng lặng như
tờ, thậm chí một tiếng thở cũng không nghe thấy.

Trên cao Ngụy Trình xé gió bay lên lượn, cổ bị vòng càn khôn trói chặt

đến ngạt thở. Bất giác Kiếm Phong Chi trên lưng y bỗng nhiên bị rung lắc
liền rơi xuống biển.

"Phong Chi..."

Rồng gầm lên một cái, 'bùm' một tiếng vòng càn khôn nổ tan nát tạo

thành dư chấn lớn. Bên dưới vạn vật ngã nghiêng. Hoàng Cảnh Huấn thấy
không xong rồi, hắn lập tức xoay vòng liền biến thành một con rồng trắng
bay lên cao rồi lẩn vào tầng mây.

"Grào, grào."

Bên dưới lại vang lên tiếng gào thét của Ngụy Trình, kèm theo đó sóng

thần dữ dội dâng lên. Ngư dân la hét chạy trốn.

Ngụy Trình lao mình xuống biển thì nhìn thấy một ngư dân đang kéo lấy

Kiếm Phong Chi chạy vào đất liền. Y lập tức bay xuống, trong chớp mắt đã
chặn trước mặt ngư dân kia. Ngư dân nhìn thấy rồng khổng lồ với đôi mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.