HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 470

Dứt lời y lập tức lủi đi, còn nhăn mặt lầm rầm mấy câu.

"Ngâm thúc sao còn chưa chịu về chứ?"

Lục Niên vừa khuất dạng thì nụ cười trên môi Tư Hàn cũng tắt hẳn. Suốt

nửa tháng nay hắn đều giả vờ rất tốt, thậm chí người khôn ngoan như Ngâm
Tuyết còn không nhìn ra.

Nhưng mà đến nay dù ra sức dụ dỗ thế nào thì Lục Niên vẫn không hé

răng nói ra bất kỳ điều gì khác. Ký ức của hắn chỉ dừng lại ở thời khắc
Nhiếp Viễn nói ra thân phận Hỏa phụng hoàng của mình ở bờ hồ. Còn
những chuyện khác hắn một thứ cũng không nhớ. Xem ra hắn cần trở về
Thiên Hoa sơn một chuyến. Có những thứ bản thân hắn cần chính mình tận
mắt nhìn thấy thì mới tin là sự thật.

Nhưng hiện tại nếu rời khỏi phong ấn chỉ sợ chưa đi được bao xa thì đã

bị kẻ thù bắt được. Hắn ngó mắt nhìn Lục Niên đang loay hoay ở trong nhà
rồi hướng về cánh rừng trúc sâu thăm thẳm phía xa xa. Bất giác âm thầm
đưa ra một quyết định.

Lúc Lục Niên đi ra thì nhìn thấy Tư Hàn đang đứng nhìn nhìn ngó ngó

về cánh rừng.

"Tiểu Thất, đệ nhìn cái gì đó?"

"Sư huynh, lão tử vừa thấy một ai đó..."

"Cái gì?"

Lục Niên lo lắng, dù hiện tại bọn họ đang ở trong phong ấn, nhưng mà

Ngâm Tuyết lại không có ở đây, y có chút sợ hãi.

"A!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.