HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 641

Kiếm Phong Chi hơi rũ mắt, khóe môi cong lên thành một nụ cười bất

đắc dĩ.

"Vậy thì tốt rồi..."

"Ngươi lo lắng cho hắn sao?"

"Ta? Đương nhiên rồi, hắn là lục sư đệ của ta mà."

Ngụy Trình âm thầm quan sát nét mặt hắn.

"Bình thường hai người thân thiết lắm sao?"

Kiếm Phong Chi liền bật cười ha hả một tiếng.

"Vậy thì không có!"

Hắn và y cũng không phải gần gũi như bọn Lục Niên tiểu Thất, cho nên

hai từ thân thiết dùng chỗ này có chút không được phù hợp.

Bình thường Ngụy Trình hay mắng hắn ngu, còn không ít lần khinh

thường hắn, cho nên càng không thể thân thiết. Chỉ là những chuyện sau
khi hắn ngất đi thì đã nằm ngoài hiểu biết của hắn. Hắn cũng không hiểu tại
sao y lại hy sinh nhiều vì mình như vậy. Cả đêm hôm qua hắn đều suy nghĩ
rất nhiều về chuyện này.

Ngụy Trình nghe nói vậy thì hơi nhướng mày.

"Lục sư đệ là một người rất tài giỏi, còn là đệ tử xuất sắc nhất của sư

phụ. Ta có tu luyện cả đời cũng không bằng hắn... Hiện tại ta còn không
nhìn thấy gì..."

Kiếm Phong Chi nói xong thì khẽ rũ mắt, môi nở ra một nụ cười có chút

bi ai. Không hiểu sao nhìn thấy nụ cười này Ngụy Trình liền cảm thấy khó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.