HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 647

Dứt lời, Tư Hàn xoay người bỏ đi. Hoàng Thiên Ngạo đuổi theo nhưng

không nhìn thấy người trong lòng mình đâu nữa.

"TIỂU THẤT..."

Lúc này rừng đào tan biến, hoa cỏ lần lượt vỡ ra theo gió bay đi trước

mắt Hoàng Thiên Ngạo. Lần nữa y nhận ra mình vẫn đứng tại chỗ cũ, xung
quanh chỉ có gió tuyết không ngừng gào thét.

"Sư phụ... sư phụ..."

Tư Hàn nhìn thấy Hoàng Thiên Ngạo nằm trên giường nhíu nhíu mày

không yên thì hắn biết y đang khó chịu, liền gấp gáp gọi mấy tiếng rồi lập
tức dựng y ngồi dậy, sau đó vận công truyền vào cho y một luồng hỏa khí.
Thật lâu sau nhìn thấy chân mày y dãn ra thì hắn cũng thu công rồi ôm lấy
y ngã xuống giường, mệt mỏi từ từ chìm vào giấc ngủ.

***

Ngâm Tuyết ở Huyền Môn cung được chuẩn bị cho căn phòng sát vách

Kiếm Phong Chi, y vừa trở về thì không đến phòng mình mà đẩy cửa vào
phòng hắn.

"Phong Chi!"

Bên trong vắng lặng như tờ, trên giường cũng không có ai. Ngâm Tuyết

nhíu mày thành hàng, lòng dâng lên bất an. Kiếm Phong Chi bị mù, hắn
không thể nửa đêm chạy loạn ra ngoài.

Đang định xoay đi tìm người thì bỗng dưng một luồng gió từ bên ngoài

thổi vào làm bật tung cửa sổ, một bóng đen bay vào phòng, Ngụy Trình ôm
Kiếm Phong Chi nhìn thấy Ngâm Tuyết, Ngâm Tuyết giật mình một cái
trợn trừng mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.