HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 645

Ở đuôi mắt của đứa trẻ chính là ấn ký hình cánh phượng hoàng đỏ rực ẩn

ẩn hiện hiện. Y liền cúi người bế nó lên.

"Tiểu Thất..."

Sau đó nó cũng nhìn y mỉm cười một cái, y hơi nhếch môi lên nhìn nó.

Sau đó bế nó từ từ đi trong tuyết lạnh.

Bỗng nhiên một tiếng 'Roak Roak' chói tai vang lên, Hoàng Thiên Ngạo

vừa nhắm mắt lại một chút, khi mở mắt ra đứa trẻ trên tay đã biến mất.

"TIỂU THẤT!"

Y gọi lớn rồi xoay người nhìn xung quanh, trong gió tuyết cũng chỉ có

một mình y đứng đó. Dường như đứa trẻ kia cũng chưa từng xuất hiện.
Hoàng Thiên Ngạo bỗng nhiên rũ mắt, thất thần hồi lâu.

"Đại yêu quái, ngươi gọi ta sao?"

Hoàng Thiên Ngạo quay người lại thì nhìn thấy tiểu Thất năm ba tuổi,

răng nanh còn hai chiếc sắc nhọn vô cùng hung dữ đang ôm lấy đuôi y cắn
cắn gặm gặm.

Hoàng Thiên Ngạo liền khom người bế nó lên, nhưng không giống như

lúc nhỏ bẻ gãy răng nó mà giương đôi mắt lạnh lẽo nhìn nó. Đứa trẻ cũng
nhìn chằm chằm y rồi mím môi gào lên.

"Ngâm thúc, người xấu, người xấu!"

Hoàng Thiên Ngạo bỗng dưng nhìn thấy khung cảnh xung quanh nghịch

chuyển, thoáng một cái y đang đứng ở căn phòng của mình tại Thiên Hoa
sơn. Ngâm Tuyết bế tiểu yêu quái trên tay mình từ từ rời khỏi phòng y.

"Tiểu Thất!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.