HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 686

"Ta trước đây chưa từng quý trọng tự do, cho đến khi thực sự mất đi

nó..."

Lục Mạch không nói gì, chỉ nhìn chiếc đầu nhỏ hơi lắc lư trước mặt.

"Thiên Minh ca ca, chúng ta có thể ngừng lại dưới gốc lê đằng kia

không? Ta có một chút khát nước."

Lục Mạch không nói gì, y khẽ ghì cương ngựa, sau đó nhảy xuống đất

rồi vươn tay ra. Bạch Cửu khom người ôm lấy cổ Lục Mạch, y liền mang
hắn xuống, sau đó bế đến đặt ngồi dưới gốc lê.

Hắn hơi ngẩng đầu nhìn những bông hoa lê trắng muốt đến rung động

lòng người. Lục Mạch theo hướng hắn nhìn thì vươn tay hái lê vàng mọng
nước đưa trước mặt Bạch Cửu. Hắn cười cười nhận lấy rồi dùng tay áo lau
sạch trái lê liền cắn xuống một cái. Cảm giác mát mẻ như chảy tràn xuống
cổ họng khiến hắn vô cùng sảng khoái.

Bỗng dưng, Bạch Cửu đưa trái lê cắn dở đến trước mặt Lục Mạch, y hơi

nhíu mày khó hiểu nhìn hắn, Bạch Cửu mỉm cười khẽ hất cằm ý nói y cũng
nên nếm thử một chút.

Lục Mạch mím môi rồi cũng từ từ há miệng ra cắn xuống. Y xưa nay

không có thói quen ăn đồ cùng người khác, cho nên khi nãy nhất thời bị
hành động đường đột của Bạch Cửu làm cho ngoài ý muốn.

Sau khi y cắn xong một miếng thì Bạch Cửu cũng cắn xuống một miếng,

rất nhanh trái lê cũng bị ăn hết.

Bạch Cửu từ lúc nào đã tựa lưng vào lồng ngực Lục Mạch. Cả hai người

ngồi bên gốc lê nhìn ngắm bình nguyên rộng lớn trước mắt. Cảm giác thư
thái này sau rất nhiều năm rồi Bạch Cửu mới có thể cảm nhận lại được.
Hắn hiện tại lòng bình yên đến lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.