HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 687

"Ước gì thời gian mãi ngừng trôi..."

Bạch Cửu vừa nhắm mắt vừa thì thầm một câu.

"Hửm?"

Lục Mạch khẽ cúi đầu nhìn Bạch Cửu, từ phía trên nhìn xuống chỉ thấy

sống mũi cao cao thon nhỏ thanh tú của hắn mà thôi.

Bạch Cửu nghe y hỏi thì chỉ lắc đầu. Hắn biết Lục Thiên Minh cũng

chẳng yêu mình, ngày hôm qua hắn hỏi nhưng y không trả lời, đối với mình
bất quá cũng chỉ có nhục dục mà thôi. Cho nên sau khi đến được Hồ tộc
hắn sẽ tìm cách dẫn mẫu thân rời khỏi thần giới. Sau đó bọn họ sẽ tìm một
nơi kín đáo mai danh ẩn tích.

Lục Mạch sau khi đánh mất thứ đồ chơi như hắn nhất định sẽ vô cùng

tức giận. Lục Thiên Minh cũng không thể vì quyến luyến thân thể hắn mà
đối đầu cùng Lục Mạch.

Lục Thiên Minh cũng mang họ Lục, ở Huyền Môn cung có thể tự do đi

lại thì chắc chắn địa vị không nhỏ. Y cũng sẽ không vì chút cảm giác thích
thú nhất thời mà rời khỏi Huyền Môn cung.

Nhưng mà Bạch Cửu lại luyến tiếc hơi ấm này, luyến tiếc sự dịu dàng

của Lục Thiên Minh. Có lẽ hắn từ khi sinh ra cũng chưa từng được ai đối
xử tốt cùng mình như vậy, cho nên hiện tại Bạch Cửu thực sự yêu thích Lục
Thiên Minh, nhưng không phải giống thứ tình yêu cuồng nhiệt bất chấp tất
cả dành cho Ân Sơn Tây Xương khi xưa nữa.

Có lẽ, sau khi trải qua quá nhiều đau khổ, Bạch Cửu đã không thể cho

bất kỳ ai thứ tình yêu mãnh liệt đầu đời lần nữa. Hiện tại trái tim hắn đầy
ắp thương tổn, bản thân cũng cảm thấy mình không còn tự tôn, không xứng
đáng với Lục Thiên Minh. Bất quá, hắn vẫn mong muốn trước khi rời đi có
thể cùng Lục Thiên Minh lưu lại một chút kỷ niệm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.