HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 725

đâu chứ? Chẳng lẽ là Huyền Môn cung? Không lý nào, y sao có thể đến
Huyền Môn cung?

Tư Hàn lắc lắc đầu mấy cái rồi nhanh chóng phi thân rời đi. Nơi hắn đến

chính là rừng trúc, chỗ hắn đã bỏ lại Hoàng Thiên Ngạo vào sáng nay.

"Sư phụ, sư phụ!"

Tư Hàn vừa lao người trong đêm vừa gào lên gọi Hoàng Thiên Ngạo.

Lúc đến bờ hồ, bỗng nhiên Tư Hàn nhìn thấy áo khoác của Hoàng Thiên
Ngạo trôi lềnh bềnh trên mặt nước. Hắn kinh hoảng liền phóng xuống nhặt
áo lên nhìn. Sau khi lặn hụp tìm kiếm một vòng nhưng vẫn không nhìn thấy
bóng dáng y đâu.

"SƯ PHỤ. Người ở đâu rồi!"

Dứt lời hắn lại lặn xuống, lúc trở lên lần nữa thì tròng mắt đã đỏ ửng,

cũng không biết là hắn khóc hay do nước hồ làm cay mắt hắn nữa.

Trong cơn hoảng loạn bỗng Tư Hàn nghe thấy trên bờ có người gọi

mình.

"Tiểu Thất!"

Là giọng của Ngâm Tuyết. Tư Hàn quay đầu lại nhìn thấy y, hắn lập tức

lội vào, kéo lấy cổ tay Ngâm Tuyết như nắm cọng rơm cứu mạng, khóe môi
hơi run run.

"Sư phụ... sư phụ đâu mất rồi... ta... ta phải làm sao đây? Ta phải làm gì

bây giờ?"

Tư Hàn lắp bắp nói không rõ câu, Ngâm Tuyết nắm lấy vai hắn giữ lại.

"Tiểu Thất, bình tĩnh một chút, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.