HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 795

Lục Niên đều rời đi. Hoàng Thiên Ngạo nói bọn họ có việc phải trở về
Thiên Hoa sơn. Nên hắn cũng không hỏi nhiều.

Hiện tại vừa vào phòng thì nhìn thấy Ngâm Tuyết đang đứng hóng mắt

qua cửa sổ như đang chờ hắn. Tư Hàn có chút ngạc nhiên.

"Người chờ ta sao?"

Ngâm Tuyết hiếm khi vào phòng hắn, nhưng tình huống hiện tại chắc là

tìm hắn có chuyện rồi.

Tư Hàn rất muốn gọi y hai tiếng 'nghĩa phụ', chỉ là hắn có chút ngượng

ngùng. Tư Hàn bản tính trời sinh cố chấp, cho nên dù hắn không còn trách
Ngâm Tuyết nhưng hắn muốn Ngâm Tuyết thành thật kể ra chuyện năm
xưa, khi đó hắn cùng với y mới có thể trở lại những ngày tháng vui vẻ như
trước.

Ngâm Tuyết nghe giọng của Tư Hàn thì xoay người lại từ từ đến bàn

ngồi xuống. Tư Hàn cũng ngồi xuống rót một tách trà đưa đến trước mặt
Ngâm Tuyết. Y hôm nay có chút kỳ quặc, trong đôi mắt là nỗi buồn không
rõ nghĩa.

Bỗng dưng Tư Hàn giật mình một cái, giọng nói trở nên có chút gấp gáp.

"Có phải đại sư huynh đã xảy ra chuyện gì hay không?"

Ngâm Tuyết rũ mắt lắc đầu.

"Không có gì, nó vẫn tốt. Hiện tại đã cùng Ngụy Trình xuống nhân gian

du ngoạn rồi."

Tư Hàn nghe như vậy thì liền cảm thấy vui vẻ trong lòng. Kiếm Phong

Chi tính tình thuần hậu, hiện tại bị mù nhưng có lục sư huynh chăm sóc,
đánh mất nhiều thứ nhưng thu lại được chân tình, như vậy cũng rất tốt. Dù

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.