HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 875

Kiếm Phong Chi lắc lắc đầu rồi hắc hơi mấy cái, nước mũi cũng chảy ra.

Hắn hít hít mũi rồi rũ mắt. Vừa rồi rõ ràng còn nói không lạnh, ai có thể tin
chứ?

"Chúng ta sẽ dừng lại ở dưới kia. Cố gắng thêm một lúc nữa."

Ngụy Trình vừa nói vừa giơ tay lên rất tự nhiên lau nước mũi trên mặt

hắn làm Kiếm Phong Chi mặt đỏ bừng. Từ nhỏ đến lớn cũng chưa từng có
bất kỳ ai đối xử tốt với hắn như vậy. Ngâm Tuyết lúc nhỏ thường bế rồi cho
hắn uống sữa dê, chỉ là Ngâm Tuyết thường mắng hắn, còn trỏ đầu hắn.
Ngụy Trình lúc trước nói hai câu đã có ba câu chê hắn ngu, nên hiện tại
được cưng chiều thì có chút thụ sủng nhược kinh.

Nhưng cũng không đúng, Phong Chi bỗng nhớ nhớ lại khoảng thời gian

mình bị mù, Ngụy Trình khi đó là Phong, y cũng đã từng mang hắn đến hồ
tắm rửa, còn thường hay đút bánh cho hắn ăn, ngồi nghe hắn lải nhải. Nhớ
lại khoảng thời gian đó, Kiếm Phong Chi vô thức cảm động.

"Sư đệ, lúc trước ngươi..."

Hắn nói một câu thì ngừng lại không nói nữa, có những thứ hắn không

biết mình nên nói gì mới đúng. Thời gian đó Ngụy Trình bị mất trí nhớ, hẳn
cũng đã không dễ dàng gì.

"Hửm?"

Ngụy Trình không nghe rõ nên hỏi lại. Kiếm Phong Chi khẽ thở dài một

hơi, tựa đầu trong lồng ngực Ngụy Trình im lặng. Thật lâu cũng không nói
gì.

"Lúc đó ngươi có sợ không?"

Bỗng dưng Ngụy Trình hỏi làm Kiếm Phong Chi không hiểu lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.