Chương
14
H
uyền dừng xe, nhớn nhác nhìn vào sân trường. Sát giờ rồi, cửa sắp
đóng. Bên trong, đang nhộn nhịp chuẩn bị lễ chào cờ ngày thứ hai. Cái
đồng hồ chết tiệt báo hại thật. Huyền lầu bầu rủa. Lạ, Thuyền Nguyệt. Giờ
này còn đứng xế ở cửa trường đợi ai nữa chớ, mà còn đưa tay ngoắc ngoắc
:
- Dô. Tới sao không dô, đứng đó.
Thuyền Nguyệt lắc đầu. Huyền vòng xe sát bạn :
- Chào cờ. Nhanh lên.
- Mặc kệ chào cờ.
Huyền nheo mắt nhìn bạn. Tới giờ gì đây. Coi cái mặt, nhăn một tí thôi
đã thành bà cụ non rồi.
- Cúp cua buổi nay.
- Cúp cua ? Ðừng có giỡn.
Thuyền Nguyệt dấu môi :
- Nhìn coi mặt ta có giỡn tí nào không ? Coi đi.
- Giỡn.
- Không giỡn. Người ta đợi từ nãy giờ. Ði.
- Ði đâu ? Chuyện gì vậy ?
Thuyền Nguyệt lại nhăn mặt. Ðã bảo lúc nhăn mặt, Thuyền Nguyệt rất
già, xấu, vậy mà không chừa.
- Thì có chuyện. Ðừng hỏi lôi thôi nữa.
- Không được đâu. Nghỉ lia chia, có nước lan ban. Coi chừng cô hiệu.