HOA PHƯỢNG ĐỪNG ĐỎ NỮA - Trang 163

Tin được. Nghe giọng thì biết. Có chút tiền con bé coi cái mặt nghinh

nghinh, bất cần thiên hạ. Rồi đạp xe bạt mạng nữa, còn bày đặt vòng vo
tam quốc. Mấy cái quán gần xịt quanh trường sao không vô, bọn thường ăn
chè đá nhận, uống nước rau má, nước sâm, cà phê cũng có vậy. Vừa rẻ, vừa
ngon. Loanh quanh mãi, tới tận gần cuối đường Nguyễn Ðình Chiểu,
Thuyền Nguyệt mới chịu dừng lại, trước một khu nhà có tường vây kín.

- Eo ôi. Ðây là cái quán cà phê.
- Quê quá, em.
Thuyền Nguyệt học đâu cái kiểu nhún vai như đầm, tiếp.
- Hết xẩy đó mầy. Làm ơn cất cái mặt chị út Hậu dưới vườn đi.
Út Hậu là nữ anh hùng chống mỹ cứu nước Sách viết về chị, bọn Huyền

phôi học từ năm ngoái. Huyền còn ngần ngại thì Thuyền Nguyệt đã tỉnh bơ
dẫn xe vào sân. Khuất sau khoảng vườn rộng cây cối là những mái lều
tranh nhỏ, xinh xắn thơ mộng. Hai đứa dựng sát xe, chung một khóa. Mới
sáng rai quán vắng. Chỉ lưa thưa vài bàn có người. Thuyền

Nguyệt cầm tay Huyền dẫn tới một bàn sát phía trong, kín đáo khuất sau

một chậu cây lớn và những nhánh bông giấy xum xuê.

- Tụi mình ngồi bàn này. Sáng vắng vẻ vậy chớ tối có nhạc, đông không

chịu được.

Thuyền Nguyệt có vẻ thành thạo từ cách tìm chỗ, lựa bàn. Mà sao không

là những bàn kia. Thuyền Nguyệt như chủ tâm ở bàn này. Huyền ngơ ngác
ngó quanh. Ðây là lần đầu tiên Huyền biết một quán cà phê.

- Coi bộ lý tưởng há ?
Thuyền Nguyệt cười, vẻ bí mật.
- Là vậy rồi. Ngồi đây thật thích. Mày biết ai khám phá ra quán này

không ?

Ðoán được Nhưng Huyền vẫn hỏi.
- Ai ?
- Ðể đó đã. Lát biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.