HOA PHƯỢNG ĐỪNG ĐỎ NỮA - Trang 171

sông nước, bên bờ gì mà chìm. Có điều còn Thuyền Nguyệt kia. Bao giờ có
chuyến bay ?

- Hôm nay, ông già đi đăng ký vé. Liệu Phượng Hồng có về kịp ? Chắc

không kịp.

Rồi Thuyền Nguyệt thở ra :
- Con Hồng về thấy anh Tuấn đi rồi chắc nó dám điên lên lắm. Hình như

chuyện này, anh ấy dấu cả nó lẫn bà mẹ. Phượng Hồng về, tao đi, mọi
chuyện hỏng bét hết. Thiệt chẳng còn lòng dạ nào để khao chầu đưa tiễn
như con Sơn Trà mà khỏe, còn tao, chỉ có buồn thêm. Huyền cúi xuống
nhìn ly cà phê sữa. Cái mầu gì mà đục, lờ nhờ. Ly nước trong vắt tối hôm
qua đây rồi ? Mong Huyền như ly nước trong. Anh chàng đã uống hết ly
nước. Còn trong gì nữa, vô bụng thì đục ngầu, còn ghê gớm hơn cái màu cà
phê sữa này nữa. Có gì trong lòng Huyền không nhỉ ? H anh như có, nhưng
sao mong manh, chưa đụng tới, đã vỡ còn gì đâu nào. Lâu nay nghi oan
Thuyền Nguyệt. Huyền cầm ly cà phê đã nhát thếch lên, nhìn bạn ánh mắt
xin lỗi. Uống nhè. Có tiếng con gái cười khúc khích, tiếng cười nghịch
ngợm như Kim Trang. Huyền liếc mắt. Ðâu phải. Một cô bé nào đó, bằng
bọn Huyền thôi, cùng một chàng trai. Họ dễ thương quá. Cô gái thì cứ khúc
khích hoài. Không biết chuyện gì mà vui thế. Vậy mà nơi chiếc bàn này,
chẳng bao giờ còn có dịp cho anh chàng ngồi trước mặt Huyền, để Huyền
cười khúc khích nữa. Hai đứa hình như đã tính cụng ly. Mà thôi. Còn gì để
cụng nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.