HOA PHƯỢNG ĐỪNG ĐỎ NỮA - Trang 177

- Thanh niên có.
- Ðâu khó...
- Có thanh niên.
Lần dầu tiên, chắc cũng chỉ có một lần duy nhất, khẩu hiệu được toàn

trường lập lại một cách nghiêm chỉnh, không vo tròn bóp méo, nhờ họng
súng của hai chú công an đứng bên cô hiệu trưởng. Về tới lớp, bạn nào
cũng như vừa thoát chết một trận giặc, mệt lả, hết hơi, ngơ ngác. Lớp học,
không có thầy giáo, nhưng bỗng trật tự lạ lùng. Chỉ có tiếng rì rầm to nhỏ,
sợ sệt. Nhưng rồi giây phút hoang mang cũng qua đi, đầu tiên là Minh, rồi
Ngọc và vài bạn khác, dò dẫm ra khỏi lớp dò thám, đem tin tức về. Các
thầy cô đang làm việc với công an ở văn phòng. Ngọc :

- Thầy Lương đã bắt đầu đi xuống lớp dẫn mấy người bị tình nghi, cả chị

Thương cũng bị mời lên. Tao thấy bà ấy đi mà hai cái chân run đập vào
nhau, như vầy này...

Chẳng đứa nào cười nổi với điệu làm trò của Ngọc. Mười phút, rồi nửa

giờ, thấy giáo Lý Hóa cũng không xuống lớp. Thỉnh thoảng thầy Lương đi
ngang qua thấy bóng thầy Lương là như thấy bóng tử thần. Vì sau đó, dẫn
theo thầy là hai ba học sinh các lớp. Bạn lớp bên, thỉnh thoảng dọt sang cho
tin.

- Công an tới đông lắm. Thầy Hân bị dẫn từ văn phòng cô hiệu trưởng ra

xe đi rồi. Cô Hiền phải ngồi việt bản tự khai, tự kiểm trước mặt công an.

Thằng Ngọc nổi nóng :
- Kêu ông lên, đụ má, ông khai tuốt hết, cả toàn trường luôn coi con mẹ

làm gì nào con bà nó, nóng quá rồi. Ủn ỉn. Ủn ỉn.

Chút nóng nảy của bạn Ngọc nguội ngắt liền trong không khí hồi hộp,

căng thẳng cùng lúc đó, thầy Mẫn xơ xác vào lớp. Thầy đặt cái cặp lên bàn,
ngồi xuống đưa tay vuốt tóc.

- Thầy ơi, chuyện gì mà ghê quá. Không học rì ứa hả thầy. Thầy làm

xong tự kiểm rồi hả thầy ? Bộ công an tới hột cả trường đi tù hả thầy.

Thầy Mẫn thở dài, rút khăn ra lau mồ hôi đang rịn đầy trên trán :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.