HOA PHƯỢNG ĐỪNG ĐỎ NỮA - Trang 28

Dì Hai rảnh, nhìn ấm nước sôi reo vui, chửi chó mắng mèo cho đỡ trống
mồm. Chó mèo cũng bận đi kiếm ăn vất vả, dì đành trút lên đầu thằng Hôi.
Thằng bé mồ côi không biết lạc từ xứ nào tới.

Mấy ngày đầu tiếp thu, người ta cướp bóc, giựt đồ, hôi của, dì Hai hôi

được thằng bé, đặt luôn tên Hôi. Hỏi tên nó, nó chẳng nhớ. Hỏi cha mẹ, nó
đờ người, khóc. Thảm cảnh chạy bỏ mạng, từ trung vào Nam, đoạt mất trí
nhớ của nó. Dì Hai thương lắm. Cứ nhìn thằng Hôi, dì nói, là cái cảnh tan
nát, thương tâm của cuộc đổi đời lại rành rẽ trước mắt, như đang coi xi-nê.
Lúc sáng, ra mua cà phê cho mẹ, Huyền đã thấy tên công an khu vực ngồi ở
đó rồi. Dì Hai chửi, thằng Hôi khóc.

Huyền đẩy cánh cửa sắt. Hắn lách mình, tọt vào trong nhà, mắt láo liên :
- Bà già có nhà không ?
Miệng nói, chân cứ bước. Ðã nhiều lần, vừa vào, hắn đi nhanh xuống

bếp. Phải nói là cả WC, cũng nhiều lần hắn mở ra nhìn. Huyền nhanh
miệng :

- Chú ngồi đây, tôi gọi mẹ tôi liền.
- À bà còn ở nhà. Tưởng bà đi rồi. Mọi hôm, đi sớm lắm mà.
Ðâu có ai ra đường sớm bằng loại chuột, trộm cướp và công an. Con

Trang học đâu được câu này, đọc tùm lum : Con ơi nghe lấy lời này. Cướp
đêm là Đảng, cướp ngày công an. Hắn vẫn đứng, còn ngó Huyền trừng
trừng.

- Bộ tui già lắm sao, gọi chú. Gọi bằng anh được rồi.
- Chú ngồi...
Huyền vào trong báo cho mẹ. Chị Thúy gắt :
- Sao mày không hỏi nó, có gì nói đại với mày cho xong.
- Với em ? Không đâu. Chú ấy muốn gặp mẹ.
- Bỏ cái tiếng chú đi. Sốt ruột.
- Ðể mẹ ra. Ðâu. À, chào chú khu vực.
- Có chuyện hỏi chị một chút.
- Chuyện gì vậy chú. Mất công chú tới sớm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.