HÓA RA ANH VẪN Ở ĐÂY - Trang 103

“Cút đi, cút đi, cậu nghĩ là cậu ghê gớm đấy à?”, giọng cậu ta từ dau lưng
vang đến.

Trình Tranh bay chuyến chiều tối, Tô Vận Cẩm không ra tiễn cậu ta.

Tối hôm ấy, ký túc xá đã tắt hết đèn, Tô Vận Cẩm mới nhận được điện thoại
của Trình Tranh, bên kia một màn âm thanh huyên náo, giọng của cậu ta
như thể truyền tới từ một nơi nào xa xôi lắm: “...Nếu tôi nói tôi có thể thay
đổi, thì cậu sẽ thừa nhận chứ, là thực ra trong lòng cậu cũng yêu tôi, một
chút thôi cũng được, được không?”.

Tô Vận Cẩm siết chặt tay nghe trong bóng tối, không để tâm đến lời truy
vấn riết róng của cậu ta.

Được không? Được không...

Mối tình chợt đến chợt đi cũa Tô Vận Cẩm và Thẩm Cư An khiến những
người xung quanh phải kinh ngạc một phen, thế nhưng tình cảm của sinh
viên tốt nghiệp luôn sớm nở tối tàn, thấy nhiều rồi, hai đương sự thì không
giải thích gì thêm, nên cũng không cho là lạ lẫm nữa.

Tô Vận Cẩm cảm thấy vô cùng trống rỗng, cũng không nói cho rõ được có
phải là đau lòng không. Sau lần đó, lúc gặp Thẩm Cư An lần đầu tiên trong
khoa, trong lòng cô phần nhiều là sượng sùng. Thế nhưng Thẩm Cư An thì
lại hào hứng vui vẻ chào hỏi cô: “Vận Cẩm, mấy hôm nay không gặp, em
ổn chứ?”.

Tô Vận Cẩm cúi đầu lí nhí mấy câu.

“Anh nghĩ bọn mình vẫn là bạn”, anh cười cười nhìn cô.

Trông thấy nụ cười vô tư thoải mái của anh, Tô Vận Cẩm bỗng cảm thấy hổ
thẹn vì thói nhỏ mọn của mình, vội vàng cười đáp lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.