HÓA RA ANH VẪN Ở ĐÂY - Trang 105

lẽo đến thế, vốn nghĩ rằng có thể bình yên nương tựa bên Thẩm Cư An , chỉ
tiếc nỗi, ngưởi con trai tốt đẹp đến thế cô chẳng có phúc phận.

Sau đó, dưới sự dàn xếp của mẹ, Tô Vận Cẩm cũng găp người đàn ông kia
mấy lượt. Khác với vẻ thư sinh nho nhã của bố cô, ông hiền lành chất phác,
dáng vẻ hơi già hơn so với tuổi tác, hình như củng không học hành gí nhiểu
lắm, nhưng có thể thấy ngay ông đối với mẹ cô hết sức chăm chút, vậy là đủ
rồi. Tô Vận Cẩm thuận theo gọi ông là dượng, ông xoa tay, mừng vui tới
nỗi chỉ biết cười.

Trở ngại duy nhất đã không còn nữa, hôn sự cứ thế mà tiến hành, ban đầu
mẹ cô chỉ lẳng lặng đi đăng kí cho xong việc, nhưng phái bên kia nhất
quyết phải tổ chức nghi lễ cho bà, kể cả giản dị khiêm tốn cũng được, về
điểm này, Tô Vận Cẩm tỏ ý tán đồng, rồi liền xắn tay vào lo liểu hỉ sự cùng
mẹ.

Hai ngày trước đám cưới, Tô Vận Cẩm cùng mẹ lễ mễ xách túi to túi nhỏ
vừa sắm về đến khu tập thể của trường nơi hai mẹ con ở, đã nghe thấy cô
Lý ở tầng một chạy ra đón, cười tươi như hoa bảo: “Vẫn Cẩm, cháu xem ai
đến kìa”.

Đang rầu rĩ, cái bóng dáng cô không thể quen thuộc hơn được đã từ trong
nhà cô Lý bước ra.

Tô Vận Cẩm âm thầm kêu khổ: “Cậu đến nhà tôi làm gì?”.

“Vận Cẩm, cháu cũng hay thật đấy, bạn trai đến cũng không ở nhà mà đón,
A Tranh đợi cháu cả nửa ngày rồi”.

“Cô Lý ơi, không sao đâu ạ, cháu đợi cô ấy cũng là đúng thôi mà, với lại
nếu cháu không đợi Vận Cẩm, làm sao được uống trà ngon như thế ở nhà cô
được”.

Cô Lý cười tít mắt, chẳng nói được cậu nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.