HÓA RA ANH VẪN Ở ĐÂY - Trang 125

người, sau khi hiểu ra rồi thì xấu hổ đến nỗi chẳng mở miệng nói được gì.
Thế nhưng cô rốt cuộc vẫn trẻ người non dạ, chưa trải việc đời, làm sao biết
được câu “Anh sẽ không “vào” đâu” cũng giống hệt câu “Anh yêu em”, đều
bị coi là hai câu nói dối kinh điển của đàn ông.

“Được không em, được không em…”, cậu ta cứ thế lắc lắc vai cô, hệt như
một đứa trẻ con đòi kẹo ăn. Cô chỉ cảm thấy không biết làm sao, muốn cự
tuyệt cậu ta, thế nhưng lại không cưỡng nổi cơn mê loạn tình ái trong lòng.
Cậu ta nói xưa nay chưa bao giờ trông thấy thân thể người con gái thực sự,
cô nào chẳng phải tò mò như thế, thế thì cứ tin cậu ta đi, chỉ cần không đến
“bước cuối cùng đó” là được…

Trình Tranh thấy cô im lặng, lẽ nào chịu bỏ cơ hội, lập tưc lật người đè chặt
cô, rồi hôn cô điên loạn, một tay rờ rẫm cởi khuy áo cô. Mặt Tô Vận Cẩm
đỏ ran đến nỗi cắt được ra máu, người mềm oặt mặc kệ cậu ta định đoạt.
Đến lúc ý thức quay trở lại, thân người lạnh toát, chạm vào chỉ có da dẻ cậu
ta nóng hôi hổi, cô mới biết giữa hai người đã không còn bất cứ thứ gì che
đậy ngăn trở nữa.

Trình Tranh chống mình lên trên người cô, mượn những tia sáng yếu ớt từ
ngoài xuyên qua rèm cửa, lấy ánh mắt vuốt lên thân hình dường như phát ra
thứ ánh sáng êm ái. Hình ảnh đã từng xuất hiện biết bao lần trong giấc mơ
lần đầu tiên đã thực sự hiện ra trước mắt cậu, đẹp đẽ vượt quá mọi tưởng
tượng, từ cổ họng cậu phát ra tiếng rên rỉ mơ hồ, để mặc bản thân chìm vào
cơn mê loạn.

Tay cậu ta, làn môi cậu ta đều nặng nề rơi trên người Tô Vận Cẩm, Cô cảm
thấy người tựa ở trên đỉnh ngọn sóng trào, một cảm giác chưa hề quen
thuộc lớp lớp cuộn dâng. Giữ cơn mê man, thân dưới một cơn đau nhói dội
lên, như bị chọc xuyên da thịt, cô kinh hoảng gào lên, đột ngột mở trừng đôi
mắt đang nắm chặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.