HÓA RA ANH VẪN Ở ĐÂY - Trang 229

Lục Lộ hớn hở tíu tít giơ một tay ra, phóng khoáng nói: “Xin chào, anh đẹp
trai, em rất vui được làm quen với anh”.

Tô Vận Cẩm mướt mồ hôi, có lẽ đây mới là tác phong của lớp người trẻ.

Trình Tranh dời anh nhìn khỏi người Tô Vận Cẩm, cũng đứng lên luôn, bắt
lại bàn tay của Lục Lộ, “Anh cũng thế”.

Lục Lộ càng được đà lấn tới, nói luôn: “Sau này chúng mình có thể đi chơi
với nhau. Hôm đấy em đã nhìn thấy anh ở Tả Ngạn rồi, nhưng anh không
thấy em”.

Trình Tranh bỗng nhiên phá lên cười, vẻ mặt khó định, anh nghĩ một hồi,
“Được rồi, hay là thế này đi, chọn ngày chẳng bằng gặp ngày, tối nay anh
rỗi, mời hai người đi ăn thì thế nào? Vận Cẩm, đi cùng luôn nhé, chúng ta
“lâu lắm rồi” chưa ăn với nhau”.

“Đương nhiên là không vấn đề gì rồi, chị Tô tối nay cũng rỗi, chúng ta hẹn
như thế nhé”, Lục Lộ vui sướng thấy rõ, dường như không muốn cho anh
cơ hội hối lại, lập tức nhận lời, sau đó lại làm mặt khẩn nài nhìn Tô Vận
Cẩm, “Chị Tô ... Rõ là chị rảnh mà, đúng không chị?...”.

Trình Tranh cũng nhìn cô, cô hiểu được hàm ý của anh mắt anh, anh đang
khiêu khích cô: Tô Vận Cẩm, em dám không?

Tô Vận Cẩm im lặng, cô có gì phải sợ chứ? Cô chẳng còn gì để mất nữa rồi,
còn có thứ gì tệ hơn tình cảnh giữa cô với anh lúc này chứ? “Em thế nào
cũng được”.

Lục Lộ mừng quýnh, cơ hồ cả một người khác có mặt ở đó cũng vui sướng
y hệt.

“Bọn em 6 giờ tan sở nhỉ ... Vẫn là Tả Ngạn phải không, cứ coi như nịnh
Chương Việt một bữa. Chúng mình 7 rưỡi gặp lại, Vận Cẩm, em có số của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.