HÓA RA ANH VẪN Ở ĐÂY - Trang 28

biết phải phải làm thế nào mới có thể khiến cậu nhìn đến tôi. Từ trước đến
nay đều là vậy.”

Cậu không rõ là cô có nghe hay không, trong lòng bỗng nhiên sáng rõ như
ngộ ra chân lý, hoá ra là thế … Hoá ra là thế!

Về đến cửa lớp, Trình Tranh trông thấy mấy cái đầu đang tò mò nhòm ngó.
Chu Tử Dực từ đám đó thò đầu ra, nhìn thấy cậu quay trở lại, liền bám chặt
lấy vai cậu, khẽ giọng hỏi: “Người anh em, vừa nãy cậu đuổi kịp rồi không
đánh con nhỏ đó đấy chứ?”.

“Phì!” Trình Tranh hất bàn tay đang đặt trên vai của mình ra, không thèm
trả lời thứ câu hỏi vớ vẩn như thế. Chu Tử Dực gượng cười tiếp tục xáp lại:
“Tớ bảo này, cậu đừng có nghĩ ngợi quá, thằng con trai nào gặp phải
chuyện này cũng cảm thấy cấu hổ nhục nhã như thế thôi mà”.

“Cậu biến đi, đừng phiền tôi”. Trình Tranh cười cười, phởn phơ đi về chỗ
ngồi, tâm tư vẫn còn đang chìm đắm trong vị ngọt ngào của đôi môi Tô Vận
Cẩm, cảm thấy trái tim này không còn thuộc về bản thân nữa, tự nhiên cũng
chẳng để ý đến ánh mắt cảm thông của bạn bè của bạn bè xung quanh đang
nhìn vào mình.

Chu Tử Dực thì thào phía sau cậu: “Anh chàng nay trúng tà rồi, bị một con
bé nhà quê sỉ nhục như thế, mà lại cười hớn ha hớn hở, chắc không đến nỗi
bị kích động quá độ thế chứ?”.

Cả buổi tối hôm ấy Tô Vận Cẩm không xuất hiện ở lớp học nữa, lúc giáo
viên trực đi kiểm tra chuyên cần, Mạc Úc Hoa nộp một tờ đơn xin phép
nghỉ học cho cô.

Anh chàng Trình Tranh “bị kích động quá độ” thì cứ ngóng nhìn chỗ ngồi
bỏ trống phía trước, cả buổi tối đều cảm thấy ngơ ngẩn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.