HÓA RA ANH VẪN Ở ĐÂY - Trang 73

Úc Hoa yêu mến.

Mạc Úc Hoa nói “ Có lúc lý trí mách bảo chúng mình làm một số điều tỉnh
táo chính xác, thế nhưng tình cảm thì lại cư khăng khăng đi ngược đường”.

Gìơ học của năm thứ hai sắp xếp sít sao hơn năm thứ nhất đôi chút, Tô Vận
Cẩm qua lại như con thoi giữa văn phòng khoa, chỗ dạy gia sư và lớp học.
Tiết thanh minh năm nay cô không về nhà tảo mộ cho bố được, mẹ cô gọi
điện thoại lên, bảo rằng một mình mẹ đã đi thăm mộ.

Lúc nhắc tới việc này, mẹ cô rốt cuộc đã không còn rơi lệ nữa. Thời gian
trôi qua, vết thương dù sâu tới đâu cũng đã đóng thành thứ vảy vô hình,
cùng với máu thịt quyện vào, chỗ bị thương sẽ trở nên càng cứng chắc hơn.
Cuối cùng, mẹ cô còn nói qua người giới thiệu, mẹ đã vào làm cồng nhân
thời vụ trong một nhà máy may mặc lớn nhất ở huyện, mệt thì có mệt đôi
chút, thu nhập cũng khá ổn, về sau Tô Vận Cẩm không cần phải vất vả đi
làm thêm như thế nữa.

“ Không sao đâu, con làm cũng quen rồi mà”, Tô Vận Cẩm nói. So với việc
không phải làm thêm, điều khiến cô vui mừng hơn cả là mẹ không còn suốt
ngày lệ nhoà khuôn mặt nữa.

Một việc khác cũng vương vấn trong lòng Tô Vận Cẩm là Thẩm Cư An đã
vào năm thứ tư, qua mấy tháng nữa sẽ rời khỏi trường. Các sinh viên năm
thứ tư ở thời điểm này về cơ bản đã tìn thấy đơn vị kí hợp đồng. Một đợt
trước đây rộ lên thông tin chủ nhiệm khoa đích thân chấm Thẩm Cư An lưu
lại khoa, nhưng sau đó không nghe đồn gì tiếp nữa. Tô Vận Cẩm muốn biết
hướng đi sắp tới của anh, thế nên tranh thủ một hôm cả hai người không có
giừo học, ben hẹn gặp anh ở thư viện.

Lúc cô đến thư viện thì đã hơn 3 giờ chiều, người đọc sách , tự học khá ít,
những dãy ghế dái trong phòng đọc chỉ thưa thớt vài người ngồi. Từ xa xa
đã trông thấy bóng dáng Thẩm Cư An, Tô Vận Cẩm rón rén bước lại, mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.