HOA SEN TRẮNG - Trang 145

141

Và Ravana, người là kẻ tội phạm trong vở kịch về đời

của Rama, người đánh cắp Sita và người đại diện cho quỉ ở
Ấn Độ, đã bảo Rama, "Em phải nhận biết! Đêm qua em liên
tục nhìn vào vợ anh trong khán giả, và nếu anh thấy em làm
điều đó lần nữa anh sẽ dạy cho em một bài học!"

Bây giờ, Rama là hoá thân của Thượng đế, nhưng

trong vở kịch ông ấy chỉ là một cậu học sinh - và cậu học
sinh là cậu học sinh thôi. Và Ravana dạy cho anh ta, hoá
thân quỉ dạy cho Thượng đế..."Không được nhìn vợ tao -
điều đó là không đúng!"

Tôi thích ở sau sân khấu nhiều tới mức điều xảy ra

trên sân khấu có vẻ rất bình thường.

Khi bạn trở thành nhân chứng bạn đi vào sau sân khấu

của cuộc sống - và ở đó mọi sự thực sự là ngớ ngẩn - bạn
bắt đầu thấy mọi sự như chúng vậy. Mọi thứ đều phi logic,
không cái gì tạo ra nghĩa cả. Nhưng đó là cái đẹp của cuộc
sống: rằng không cái gì làm ra nghĩa cả. Nếu mọi thứ đều
làm ra nghĩa, cuộc sống chắc là sự chán chường. Vì không
cái gì làm ra nghĩa, cuộc sống bao giờ cũng là vui vẻ thường
xuyên, ngạc nhiên thường xuyên.

Người đàn ông tới gặp nhà tâm thần và nói, "Tôi làm

việc tại xưởng làm dưa chua và tôi có ham muốn lạ thường
cho chim tôi vào trong máy cắt dưa."

Bác sĩ nghĩ một lúc rồi đáp, "Tôi thấy rồi. Có lẽ đó là

kết quả của hành vi bị kìm nén thời thơ ấu - có thể là phức
cảm Oedipus. Tôi gợi ý anh để hai tuần nghỉ phép, thế rồi
anh quay lại làm việc trong một tuần và thế rồi quay lại tôi
để bắt đầu trị liệu."

Ba tuần sau người này quay lại và bảo bác sĩ rằng anh

ta đã làm điều đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.