HOA SEN TRẮNG - Trang 162

158

Người đưa tin ngoại giao Mĩ vừa tới thủ đô Mĩ La tinh

tí xíu, và, khi ông ta sải bước một cách mạnh mẽ ra khỏi ga
đến sân bay, hiển nhiên ông ta bị đè nặng với cảm giác tự
quan trọng riêng của ông ta, cắn cảu chỉ đạo người khuân
vác mang hành lí của ông ta và ngó nghiêng tìm xe được giả
định phải có đó đón ông ta. Ông ta chắc chắn không có thời
gian cho mấy đứa trẻ bụi đời bẩn thỉu lang thang trên phố,
kéo lê theo sau ông ta, cố bán mọi thứ từ người đánh giầy
cho chị em của chúng.

"Này, người Mĩ!" một chú bé gọi, đặc biệt lõi đời

trong tuổi của nó. "Cháu có điều ông thích nếu ông trả tiền -
các bức tranh nhạy cảm, cần sa, gái, trai."

"Ta không thể bận tâm tới bọn vô lại này," sứ giả

không tế nhị tuyên bố, gạt sang bên những kẻ bám theo
đang la hét. "Việc của ta ở đây là với ngài đại sứ Mĩ."

"Thưa ngài, có thể làm được," đứa trẻ đáp, "nhưng với

ngài đại sứ ngài xẽ phải trả thêm đấy."

Mọi người có ước định riêng của họ, suy nghĩ riêng

của họ, cách riêng của họ để nhìn vào mọi thứ. Họ nghe từ
tâm trí định kiến, họ hỏi từ tâm trí định kiến, và bất kì câu
trả lời nào được trao cho họ không bao giờ đạt tới mà không
bị bóp méo.

Người hỏi này hỏi:

Điều đó không đúng sao?

Bồ đề đạt ma nói:

Ông đã nghe ai đó nói về mơ, và bản thân ông thực tế
đang mơ. Bất kì cái gì ông hình dung bằng tâm trí nhị
nguyên của ông không bao giờ làm ra mô tả đúng về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.