HOA SEN TRẮNG - Trang 350

346

Câu hỏi thứ hai:


Osho kính yêu,
Khi thầy nói tôi chỉ giả vờ là đệ tử, thầy phá huỷ tôi
hoàn toàn. Tôi bị nghiền nát. Đáy của mọi thứ rời ra.
Nhưng bây giờ, hai mươi bốn giờ sau, tôi phải thú
nhận rằng tôi cảm thấy rất thoải mái và thức tỉnh. Nó
giống như buổi sáng mới. Bất kì cái gì thầy quyết định
làm với tôi, tôi đều biết ơn.

Santosh, tôi đánh mạnh bạn chỉ để làm cho bạn thức

dậy. Nó là từ từ bi và yêu. Không có lí do khác, không có
động cơ khác chút nào. Tôi không có gì để được từ bạn, tôi
không có ham muốn được hoàn thành. Tôi có thể chết ngay
khoảnh khắc này bởi vì tôi không có gì để làm ngày mai.
Từng khoảnh khắc là đầy đủ, từng khoảnh khắc là quá đủ.
Cho nên nếu thỉnh thoảng tôi đánh bạn, bao giờ cũng nhớ,
nó phải bởi vì tôi cảm thấy bạn xứng đáng với việc đánh.

Tôi không đánh bất kì ai và mọi người đâu. Tôi chỉ

đánh những người được chọn, tôi chỉ đánh khi tôi thấy tiềm
năng, khi tôi thấy rằng cú đánh sẽ đánh thức bạn dậy. Lúc
bắt đầu, tất nhiên, đó là kinh nghiệm đau đớn, đó là cú sét
đánh từ trời - và bất ngờ thế.

Bây giờ, Santosh không mong đợi điều đó - và đột

nhiên lưỡi kiếm giáng vào cổ anh ta, và trước khi anh ta có
thể nói công việc nào được làm xong. Nó là công việc rất
tinh tế. Nó cần bạn mất hai mươi bốn giờ để thấy ra vấn đề,
Santosh này, nhưng cho dù bạn có thể thấy ra nó sau hai
mươi bốn giờ, điều đó là rất sớm. Có những người sẽ không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.