HOA SEN TRẮNG - Trang 393

389

Tâm trí là thời gian, để tôi nhắc bạn lần nữa. Nếu bạn

đem tâm trí vào, thời gian sẽ vào, thế thì trì hoãn, thế thì dần
dần. Nếu tâm trí không có đó, thời gian ở đâu? Thế thì tôi ở
đây, bạn ở đây, và chỉ có hiện tại. Thế thì cái bây giờ này
nối tôi với bạn. Thế thì cái bây giờ này bắt đầu đập với năng
lượng của tôi và năng lượng của bạn. Thế thì bây giờ này trở
thành điệu múa. Thế thì ở đây này trở thành bài ca. Cái 'bây
giờ' và cái 'ở đây' là thời gian thực duy nhất và không gian
thực duy nhất - thực bởi vì bây giờ thời gian là vĩnh hằng và
không gian là vô hạn.

Người thông minh hiểu ra ngay lập tức:

...anh ta không nuôi dưỡng tâm trí thấp kém khi anh ta
nghe giáo huấn, anh ta không theo tâm trí của hiền
nhân...

Phát biểu hay thế! Bồ đề đạt ma nói: Ta không bảo

ông vứt bỏ tâm trí ngu xuẩn của ông. Ta không bảo ông vứt
tâm trí thấp kém của ông. Ông ấy nói: Cho dù ông có tâm trí
rất trí huệ - tâm trí của hiền nhân - vứt cả cái đó nữa đi... bởi
vì tâm trí không bao giờ có thể trí huệ được. Nó có thể giả
vờ, nó có thể lừa dối. Không có gì giống như tâm trí hiền
nhân - hiền nhân không có tâm trí. Tội nhân có tâm trí xấu,
thánh nhân có tâm trí tốt, hiền nhân không có tâm trí. Đó là
khác biệt giữa ba từ này.

Ông ấy không cho phép bất kì loại tâm trí nào:

...anh ta siêu việt lên cả hai trí huệ và dốt nát.

Thấy ra vấn đề, thấy nó ngay lập tức đi: bởi vì không

có tâm trí, bạn không thể dốt nát được; bởi vì không có tâm
trí, làm sao bạn có thể trí huệ được? Bạn đã đi ra ngoài nhị
nguyên. Dốt nát mất rồi, trí huệ mất rồi, bạn đơn giản hiện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.