HOA SEN TRẮNG - Trang 45

41

nhiên thức tỉnh, dường như họ đã ra khỏi giấc ngủ hay giấc
mơ, và họ nói, "Thầy đấy à? Chúng tôi không thể nhận ra
được thầy trên đường." Và họ đã từng bước đi ít nhất ba
tiếng đồng hồ, nói chuyện - và họ đã nói về thầy của họ bị
đóng đinh cho bản thân thầy! Jesus phải đã cười thầm bên
trong mình, rằng họ đang nói về thầy nhưng họ không thể
nhận ra được ông ấy.

Mọi người được nhận ra chỉ bởi thói quen cũ của họ.

Khi Jesus bẻ bánh mì, ngay lập tức các đệ tử nhận ra ông ấy,
bởi vì "Đó là cách thức của Jesus! Chỉ ông ấy mới thường
bẻ bánh mì theo cách đó!"' Dường như đột nhiên mây tan,
bóng tối mất đi, và họ thấy rằng Jesus đã quay lại. Hình
dạng mới thế... không còn dấu vết của người cũ.

Cảm giác riêng của tôi là ở chỗ Jesus phải đã chủ định

bẻ bánh mì theo cách cũ chỉ để cho họ manh mối.

Thượng đế cho phép Jesus chết để cho việc phục sinh

trở thành có thể.

Amitabh, tôi đang giúp bạn chết đây. Đó là chức năng

của thầy: thầy phải là cái chết. Và, vâng, chết là khó, vất vả.
Bệnh tiêu chảy đó không là gì nhưng là một thứ tâm trí: bạn
sợ tới mức nỗi sợ tạo ra tiêu chảy. Nhưng nó là tốt - nó sẽ
lau sạch thân thể. Thân thể bạn, tâm trí bạn, cả hai đều cần
lau sạch sâu.

Đó là lí do tại sao bất kì khi nào mây không có đó, có

"vui vẻ và biết ơn xô vào." Bất kì khi nào bạn sẵn sàng chết
bạn sẽ thấy vui vẻ và biết ơn xô vào - bất kì khi nào bạn
chấp nhận. Nếu bạn chống lại, thế thì có vấn đề. Nếu bạn
chống lại, thế thì bạn sẽ la hét, chính con người bạn sẽ la
hét, "Thôi đi, Osho! Đừnh nhanh thế! Tôi không theo kịp nó
đâu!" Không ai theo kịp nó cả! Ai muốn chết?

Và bỏ mọi hình mẫu cũ của bạn là cái chết lớn, còn

lớn hơn cái chết vật lí, bình thường, bởi vì khi bạn chết một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.