HOA SEN TRẮNG - Trang 46

42

cách bình thường bạn chỉ thay đổi thân thể, bạn thay đổi vỏ
ngoài. Thói quen cũ của bạn, hình mẫu suy nghĩ và cảm của
bạn, vẫn tiếp tục trong cuộc sống mới, trong thân thể mới.
Chỉ bề mặt thay đổi, không cái gì khác.

Cái chết thường là thực sự bình thường; nó không mấy

là cái chết. Nó chỉ cào xước trên bề mặt; nó thay đổi da của
bạn, có vậy thôi. Bằng không, bạn vẫn còn là con người cũ:
chết tiếp chết bạn vẫn còn là cùng người.

Nhưng chết xảy ra trong chuyện tình với thầy là tuyệt

đối, không thể thay đổi được. Nó là điểm không quay lại.
Bạn không thể quay lại được, bạn không thể rơi lại về
những hình mẫu cũ được nữa; điều đó trở thành không thể
được. Bạn phải liên tục đi lên trước. Và, tất nhiên, tâm trí la
lên, "Thôi đi, Osho!" Nhưng vì tôi yêu bạn, tôi không thể
dừng được. Vì tôi yêu bạn, tôi phải giết bạn.

"Cưng ơi," anh thanh niên nồng nàn thổ lộ, "để anh

yêu khuôn mặt đáng yêu của em và anh sẽ mua cho em một
bao tay lông chồn. Để anh cầm tay em và anh sẽ cho em một
khăn choàng cổ lông cáo đỏ. Để anh hôn em và anh sẽ cho
em áo choàng lông chồn. Để anh...."

"Thôi đi!" cô gái kêu lên. "Đủ lông thú rồi!"

Vâng, Amitabh, nhiều lần bạn sẽ la lên, "Thế quá đủ

rồi!" Nhưng tôi không thể thôi được. Tôi hoàn toàn bất lực
theo cách đó; việc thôi đi không nằm trong tay tôi. Tôi phải
tiếp tục. Bạn càng la, tôi càng phải làm nhanh hơn, để cho
công việc được hoàn thành.

Việc la của bạn tới từ tâm trí bạn. Và câu hỏi của bạn

là có ý nghĩa, bởi vì trái tim bạn đang cảm thấy vui vẻ và
biết ơn sâu sắc. Tâm trí bạn đang nói, "Không, thôi đi!" Trái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.