HOA SEN TRẮNG - Trang 63

59

Và sợ chính là cái đối lập của yêu. Ghét không thực sự

là đối lập của yêu đâu - bạn sẽ ngạc nhiên - sợ là cái đối lập
đích xác. Ghét là yêu đứng lộn ngược; sợ chính là cái đối
lập. Bạn không thể sợ Thượng đế nếu bạn hiểu Thượng đế là
gì. Vũ trụ toàn bộ này là Thượng đế. Thực ra, không có
Thượng đế như một người; toàn thể sự tồn tại được thấm
đẫm, tràn ngập, với phẩm chất được gọi là tính thượng đế.
Nó ở trong hoa và trong cỏ và trong các vì sao; nó ở trong
bạn - nó ở mọi nơi. Toàn thể sự tồn tại được làm bằng chất
liệu có tên là tính thượng đế. Thượng đế không phải là một
người - làm sao bạn có thể sợ được?

Và nếu bạn theo cuộc sống tôn giáo từ sợ hãi, nó sẽ là

cuộc sống của nô lệ, không của con người tự do. Và nếu bạn
bắt đầu trong sợ hãi bạn không không thế kết thúc trong tự
do được; bạn sẽ kết thúc trong cảnh nô lệ. Và mọi điều bạn
sẽ làm từ sợ hãi đều sẽ sai; nó sẽ là giả, hời hợt.

Đôi thanh niên đi xuồng vào giữa hồ thì đột nhiên một

cơn gió mạnh thổi tới.

Khiếp hãi với sự mãnh liệt của gió và mưa, chàng

thanh niên bắt đầu cầu nguyện: "Lạy trời, xin cứu chúng con
và con sẽ bỏ hút thuốc... con sẽ bỏ uống rượu... con sẽ
bỏ...."

Và khoảnh khắc này cô thanh nữ la lên, "Đừng bỏ cái

gì khác nữa! Em nghĩ bão hết rồi!"

Từ sợ không cái gì triệt để là có thể.

Tôi đã nghe một câu chuyện về Mulla Nasruddin. Anh

ta cũng tới từ cuộc hành trình xa vôi trong một con tầu nhỏ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.