HOA SEN TRẮNG - Trang 95

91

- không ai đã bao giờ nói về xương rồng và ca ngợi xương
rồng. Nhưng bây giờ chúng ta đã bắt đầu phóng chiếu cái
đẹp lên xương rồng. Chúng ta mệt mỏi với hoa hồng; thế là
đủ rồi. Sau hàng nghìn năm chúng ta đã nói mọi điều về hoa
hồng; chúng ta được kết thúc với chúng. Không cái gì mới
có thể được nói về hoa hồng. Mọi thứ có thể được nói đều
đã được nói - và được nói hay tới mức không có cách nào để
cải tiến nó. Và chúng ta có nhu cầu lớn để phóng chiếu. Do
đó mốt thời thượng thay đổi, bởi vì mọi người đều cần
phóng chiếu ý tưởng của mình. Do đó chúng ta cần màn ảnh
mới.

Và ý tưởng về cái đẹp liên tục thay đổi. Trong mọi

nước đều có ý tưởng khác nhau về cái đẹp. Điều là đẹp cho
người Mĩ không đẹp cho người Ấn Độ; và điều là đẹp cho
người Ấn Độ không đẹp cho người Mĩ; và điều là đẹp cho
người Mĩ là không đẹp cho người Trung Quốc. Các ý tưởng
khác nhau.

Thế thì có cái gì đó giống như cái đẹp khách quan

không? Không có đâu. Sự tồn tại đơn giản có đó mà không
có tính từ; không có 'tốt' không có 'kém', không có 'đẹp'
không có 'xấu'. Do đó Bồ đề đạt ma nói: Vứt việc thích và
không thích đi. Dừng chọn lựa, dừng phóng chiếu, và thế
giới biến mất. Không phải là cây sẽ không có đó và núi sẽ
không có đó đâu, không phải là bạn sẽ có khả năng đi qua
tường đâu. Tường sẽ có đó và cây sẽ có đó và núi sẽ có đó;
mọi thứ sẽ có đó trong chân lí tuyệt đối nhưng mơ của bạn
sẽ không có đó chút nào. Và chúng ta đã trở nên bị gắn bó
thế với mơ của chúng ta - đó là lí do tại sao thiền dường như
là khó.

Bệnh nhân: "Bác sĩ ơi, suốt cả đêm dài tôi đã mơ về

bóng chày, và điều đó xảy ra hàng đêm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.