HOA TẦM GỞI - Trang 53

Em lo sợ:
- Nhưng...
Chị Uyên quát:
- Không nhưng với nhị gì hết. Mầy tiếc mấy quả dâu tây hở?
Em lặng thinh. Chị Uyên thấy em không nói, nguôi giận, nhỏ giọng bảo
em:
- Nhịn một hai quả thì đã sao? Bộ Dung Chi không tin chị sao? Thu Mai nó
cũng gần khỏi bệnh rồi còn gì. Cho nó ăn chắc cũng chẳng sao. Thôi... về
phòng lấy dâu tây chia cho nó đi...
Em nhìn xuống những mảnh ly vỡ dưới nền. Chị Uyên hiểu ý, nói:
- Để đấy chị quét dọn cho. Lần này chị tha.
Em nói cảm ơn chị rồi trở về phòng.
Còn lại bao nhiêu dâu tây và mận, em đem cả sang phòng nhỏ Thu Mai.
Em giấu sau lưng, hỏi nhỏ ấy:
- Dung Chi có mấy quả mận để trong ngăn kéo vậy mà không biết ai lấy
mất hai quả...
Nhỏ Thu Mai chối:
- Chắc chuột tha...
- Chuột nào mà mở ngăn kéo được... chị có thể là chuột... Thu Mai?
Nhỏ Thu Mai nổi nóng:
- Dung Chi đổ cho Thu Mai ăn của Dung Chi đấy phải không?
Em ngồi xuống cạnh nhỏ Thu Mai, bầy dâu tây và mận ra, vừa nói:
- Không phải Thu Mai thì thôi vậy, cho Dung Chi xin lỗi...
Nhỏ Thu Mai dịu giọng hỏi:
- Dung Chi đem những thứ này đến đây làm gì vậy?
- Để hỏi xem có phải nhỏ Thu Mai thèm ăn rồi lén sang phòng Dung Chi ăn
mất hai quả dâu không? Nếu đúng thế thì Dung Chi đem tặng nhỏ Thu Mai
tất cả. Nhưng tiếc là vừa rồi nhỏ Thu Mai bảo không phải...
Nhỏ Thu Mai cười:
- Chính Thu Mai ăn đấy.
Em vờ ngạc nhiên:
- Chứ không phải chuột tha à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.