HỎA THẦN - DANIEL SILVA - Trang 14

súng và điều này làm ông thao thức cả đêm. Với ông, ngủ cứ như làm một
chuyện gì đó vụng trộm. Ông rất khó ngủ và một khi đã bị thức giấc thì
không tài nào ngủ lại được. Trong tâm thức, ông thường hay thấy mình lang
thang trong những căn phòng chứa hồ sơ bảo mật, sống lại với những kí ức
đã qua, trở lại chiến trường xưa và đối mặt với kẻ địch từ nhiều năm trước.
Nhưng đêm qua thì khác. Linh tính mách bảo ông thảm họa sắp xảy ra, cảm
giác đó rõ đến độ ông đã phải gọi ngay người lính trực đêm ở sở làm cũ để
biết chắc mọi chuyện. Viên sĩ quan trẻ đã nói rằng “Sếp cứ yên tâm. Mọi
thứ vẫn ổn”.

Chiếc xe bọc sắt và chống đạn màu đen của ông đã nổ máy chờ sẵn trên

đường. Rami, viên chỉ huy đội an ninh có máy tóc đen đứng cạnh với cửa
hông xe mở sẵn. Trong suốt thời gian hoạt động của mình, Shamron có rất
nhiều kẻ thù, hơn thế, tình trạng dân cư ở Israel rất phức tạp nên họ phải
sống lay lắt gần Tiberias. Rami luôn lầm lũi như một con sói cô độc và rất
hiếm khi rời chủ nhân của mình.

Shamron dừng bước để châm thuốc, đó là một loại thuốc rẻ tiền của Thổ

Nhĩ Kỳ mà ông hay hút từ dạo còn đương nhiệm. Ông bươc ra vỉa hè. Dáng
ông không cao nhưng tuổi tác không làm mất đi vẻ ngoài vạm vỡ ấy. Bàn
tay dày đầy vết đồi mồi như thể được mượn từ một người to lớn gấp đôi
mình. Khuôn mặt đầy vết nứt nẻ không khác gì quang cảnh sa mạc Negev
nhìn từ trên cao xuống. Mái tóc xám bạc gần như rụng hết. Cặp kính ông
đeo trông rất buồn cười, nhưng có vẻ ông lại muốn gắn bó với cái gọng xấu
xí bằng nhựa không vỡ đó. Tròng kính dày làm đôi mắt xanh vốn từ lâu
không còn tinh tường nữa trở nên to hơn. Ông bước đi như thể luôn lường
trước một cuộc tấn công từ phía sau, đầu cúi xuống và khủy tay khép chặt
lại để phòng thủ. Mọi người ở tổng hành dinh nằm trên đại lộ King Saul,
đều gọi điệu bộ đó là “Shamron – tàu con thoi”. Ông cũng biết biệt hiệu đó
và chỉ mỉm cười.

Shamron leo nhanh vào ghế sau của chiếc Peugeot. Chiếc xe nặng nề đảo

bánh và lao nhanh xuống dốc về phiá dòng sông. Xe rẽ phải và lao thẳng về
phía Tiberias, sau đó rẽ về hướng tây, băng qua Galilee về hướng vùng đồng
bằng ven biển. Trong suốt đoạn đường đi, Shamron cứ nhìn chằm chằm vào
mặt chiếc đồng hồ đeo tay đầy những vết xước. Lúc này đây, đối với ông
thời gian không khác gì kẻ thù. Cứ mỗi phút trôi qua, những tên sát nhân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.