HOA-TIÊN TRUYỆN - Trang 82

"Tự mình trăm nỗi chả hay đã đành".

Cúi đầu nàng mới rén trình :

1780.- "Rủi may, âu cũng phận mình xui ra.

"Móc-mưa sấm-sét cũng là,

"Cao sâu đâu nữa chẳng qua vòng trời.

"Vả trong dại dạ hèn đời,

"Trắng-trong đã vậy, ngọt bùi làm sao.

1785.- "Bỗng đâu

rồng trúc sóng đào

,

"Chia ra đã hẳn, ép vào khéo xinh.

"Vẹn tròn bên nghĩa, bên tình,

"Khuôn duyên kia đã chiều mình là may.

"Tam-công chẳng đổi một ngày,

1790.- "Chuyện xưa còn để đến rày sao nên".

Giúp lời sinh cũng mở khuyên,

Thuận-hòa từ đấy cũng in một lòng.

Đòi phen cợt phấn cười hồng,

Ngọc lung-lay động, hương nồng-nã rơi

.

1795.- Xuân quang cả bốn mùa trời,

Gió đưa, trăng rước, hoa mời, tuyết khuyên.

Phồn-hoa bõ lúc truân-chuyên,

Đã đầy phúc-hậu, lại bề hiển-vinh.

Ngửa vâng phượng chiếu rành rành,

1800.- Lại đem gia-quyến đến kinh lên chầu.

Buồm quan một lá giòng sâu,

Siêu-thăng thoắt đã đứng đầu

nam-nha

.

Quan châm chẳng chút sai-ngoa,

Lộc trời chung-đỉnh, gánh nhà quân-dân.

1805.- Gió thu gợi dạ tử-phần,

Sớ-từ lại thấy tỉnh-thân làm lề.

Rõ ràng áo gấm về quê,

Vó câu lỏng khấu, bánh

xe êm bồ

.

Mạch văn còn dõi dòng nho,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.