HOA TRÁI CỦA NIỀM ĐẮM SAY - Trang 170

bắt giữ, phải chăng có thể nghĩ rằng y không gọi máy cho cô ấy? Phải
chăng có thể tưởng tượng được rằng Thérèse đã trao cho y toàn thể cái gì
thuộc cô mà quên liên hệ địa chỉ và số điện thoại với y? Câu trả lời là:
không. Kết luận: y đã gọi máy đến cho cô ấy. Thật toát mồ hôi lạnh. Gọi
vào buổi sáng ấy từ ngôi nhà bộ tộc bỏ trống, gọi trong lúc Clara dẫn bọn
nhỏ đến vườn trẻ Hoa trái miền đắm say, Julie thực hiện điều tra phía nàng,
Cậu Bé và Jeremy học hành ở trường và tôi làm anh hùng rơm tại nhà của
Théo. Không còn gì để nghi ngờ: Kẻ vắng mặt đã gọi điện thoại. Tôi nghe
thấy tám mươi lần tiếng reo điện thoại của y đã gọi, chừng như bây giờ
tiếng gọi trên máy vẫn còn reo. Hiển nhiên, y đã gọi. Y không biết rằng
Thérèse bị tống giam và đã nóng lòng gọi cô để thực hiện lại việc ấy, qua
điện thoại, nếu phải gọi máy. Và nếu y đã gọi đến cô ấy thì y phải gọi nữa.
Việc đó sắp xảy ra rồi.

Tôi bám chặt lấy chiếc máy cho đến khi nó không còn hiện hiện như là

một thứ vật chất nữa. Sau đó tôi tự nhủ, nếu Thérèse liên hệ địa chỉ với
người đàn ông này, ắt y có thể lăn tới bất kỳ giây phúc nào, hễ có cơn gió
nào mở cửa ra, tất y sẽ xuất hiện, phóng tới theo bản năng vào tận giường
của người phụ nữ mà y yêu thương.

Tôi không rời mắt khỏi cánh cửa suốt hai tiếng đồng hồ sau.

Cuối cùng khi cửa tự mở, tôi đã nhảy dựng lên.

Lần đầu tiên sự xuất hiện của Julie đã làm tôi thất vọng.

Nàng nhướn mày:

- Có điều gì xảy ra hay không? Anh có biết được điều gì đó mới không?

Tôi tự thả mình rơi xuống. Không có gì mới. Không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.