HOA TRÁI CỦA NIỀM ĐẮM SAY - Trang 218

- Đó gì?

- Tôi cho rằng y có thể điều chỉnh thiệt hại. Đáng gì hai nghìn francs với

một ông lớn như Marie-Colbert.

- Ngừng lại! Đừng nói với chúng tôi rằng ông đã đến yêu sách y…

- Khi tôi nói với các bạn rằng như thế là ngu ngốc!

Ngay dù Marie-Colbert đã nhận việc đó. Sau lần thăm viếng của

Thérèse, Marie-Colbert đã hoãn việc ra sân bay lại, y đã gọi Zhao Bang đến
báo cáo lý do vì sao hắn thất bại, đúng, xem đấy, điều đó là tiếng chuông
báo hiệu, Marie-Colbert mở ra cánh cửa của niềm tin, và thay vì Zhao Bang
(sẽ không đến với cuộc hẹn gặp này, đó là điều sau này hắn đã kể cho
Hadouch, Mo và Simon) mà chính ông già Semelle xuất hiện. Semelle lên
tận chỗ ở của Marie-Colbert, Marie-Colbert đứng trên bậc đầu thang lầu để
nghe ông ta, giận điên người, mà làm gì đây? Y sắp khởi hành, hai chiếc
va-li dưới chân, y đợi một kẻ giết người, mà chính cái lão già này lại ló đầu
ra, thế nên Marie- Colbert nghe ông ta mà cái mông đặt nhấp nhỏm trên
chiếc lan can bằng sắt uốn. Và khi Semelle nói rõ yêu cầu – một khoản tiền
cấp dưỡng hai ngàn phờ-răng hàng tuần, tám ngàn phờ-rãng hàng tháng –
kẻ kia không tin nổi tai mình, trường hợp thế này, y thấy quá nực cười,
khiến y nổi lên cơn cười, bộ mông kê trên lan can cầu thang, mà một trận
cười đến nỗi khiến y bật ngửa, ngã nhào, đúng là thế. Nói theo nghĩa riêng.
Chết vì cười, rơi từ tầng tư xuống đất. Y có thể ít hay cười. Cái điệu bộ
cười phì còn in dấu trên gương mặt cho đến chết.

- Tôi đã nhìn thấy y đu đưa, tôi đã cố giữ y lại. Đôi giày của y còn lại

trong tay tôi. Thế đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.