HOA TRINH NỮ CỦA ANH - Trang 92

– Ôi! Làm như vậy sao được. Nếu như vậy không khác nào mình đi vào
ngõ cụt. Nếu không có cái thai làm bảo bối thì liệu anh ta có nể em không
đây?
Đạt gật gật đầu:
– Em nói cũng phải. Nhưng bây giờ anh đói lắm. Em cho anh ăn đi.
Thuý Thuý phàn nàn:
– Anh chỉ ăn thôi hà.
Đạt cười khì khì:
– Có thực với vực được đạo mà em.
Thuý Thuý đành phải chiều theo anh ta. Vì cô cũng thấy đói không kém gì
anh ấy đâu.
Một tuần sau vào ngày chủ nhật. Đạt nắm tay kéo Thuý Thuý đi theo mình
vào một quán nước sang trọng. Thuý Thuý nhăn nhó:
– Sao anh lại đưa em vào đây?
Đạt cười hềnh hệch:
– Thì có chuyện anh mới đưa em vào.
– Vào đi em.
Thuý Thuý bước theo anh:
– Anh đã đến đây nhiều lần lắm phải không?
Đạt gật đầu không một chút do dự:
– Đúng vậy.
– Anh ...
Đạt lại cười hì hì:
– Em đừng có hiểu lầm. Chủ quán này là em của bà chị anh.
– Thuý Thuý nguýt anh?
– Nói gì khó nghe như vậy?
Đạt chưa kịp phân bua thì cô chủ nhỏ bước ra:
– Anh Đạt?
Đạt cười hềnh hệch:
– Ừ! Chào em:
Đây là bà xã của anh đó Liên.
Liên gật đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.