HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 102

Lão Nguyên nghe nói Lão Phùng và Lão Đắc bị giết cũng giật mình, trách
Lão Mã không nể tình, cuỗm không của người ta tiền, vừng. Nghĩ đến sự
trung thành của Lão Phùng và Lão Đắc đối với mình, Lão Nguyên cũng
thấy có phần đau lòng, nhỏ vài giọt nước mắt, luôn miệng nói:

- Tại ông đã hại chúng mày ra nông nỗi này, tại ông!

Lão Nguyên bảo Mao Đán mang cho gia đình Lão Phùng và Lão Đắc ít
lương thực và vải để làm ma chay cho tươm tất. Người nhà Lão Phùng và
Lão Đắc cũng tử tế, không kiếm cớ gây chuyện với Lão Nguyên, chỉ than
thở:

- Trên huyện đòi giết anh ấy thì còn biết làm thế nào?

Lại có phần cảm kích trước nghĩa cử của Lão Nguyên:

- Lão Phùng, Lão Đắc đều đã chết, không làm việc ở chỗ ông ấy nữa, vậy
mà ông vẫn cho lương thực và vải!

Mao Đán thấy tình hình dịu dần, mới cưỡi ngựa ra ngoài thảo nguyên báo
tin cho Bố Đại. Bố Đại dần đi ra khỏi đồng cỏ, lại đến Dương Xưởng và
thôn Mã hoạt động. Có người trông thấy Mao Đán và Bố Đại cùng nhau
cưỡi ngựa săn thỏ vào những lúc trời nhá nhem tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.