HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 109

Rồi lại đi lấy ống điếu.

Mao Đán nói:

- Đấy là vì anh chưa hút quen! Anh mà hút quen thuốc cuốn, chỉ sợ anh chê
thuốc quê mình có mùi tanh!

Tiểu Xảo vẫn nằm trên giường nói xen vào:

- Mao Đán, lần sau về, chú mang cho chị hai miếng cao dán nhé!

- Em sẽ kiếm cho chị hai miếng cao dán Nhật, đảm bảo dán xong khỏi
ngay!

- Không biết cao dán Nhật có độc tố không?

- Kiếm cao dán cho chị, chị lại bảo có độc, đúng là nhà quê! - Mao Đán
phẩy tay: Nếu thuốc Nhật mà không tốt bằng giác hơi thì người ta còn sản
xuất thuốc Nhật làm gì? Chẳng thà sản xuất thêm một ít giác hơi cho xong!
Lần trước, một thằng tân binh ở đội cảnh vệ bị Bát lộ quân bắn bị thương ở
tay, bác sĩ quân y Nhật bảo sẽ bôi thuốc Nhật cho nó, nó khóc ầm lên không
chịu, sợ thuốc Nhật có độc. Nào ngờ, chỉ ba ngày sau khi bôi thuốc, nó đã
nhấc được cánh tay lên!

Nói xong, Mao Đán cởi mũ đưa cho Bố Đại:

- Anh xem, chiếc mũ này cũng của người ta làm đấy. Đừng có xem thường
mấy miếng vải đính ở phía sau nhé. Toàn xốp đấy, đạn bắn không thủng
đâu!

Bố Đại đỡ lấy chiếc mũ sờ nắn, rồi vứt toẹt xuống sàn bếp lò:

- Mẹ kiếp, chỉ một miếng vải mềm mà dám nói đạn bắn không thủng? Lát
nữa, để tao bắn một phát xem thế nào!

Mao Đán tức đỏ mặt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.