HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 138

- Các anh hiểu lầm rồi. Lần này lẽ ra nộp bột theo đầu người. Nhưng như
thế thì không đủ số lượng bọn Nhật yêu cầu. Nếu thiếu, bọn Nhật đến sẽ
đánh tôi. Tôi đành chuyển thành nộp bột mỳ theo diện tích ruộng. Nhà đại
đội trưởng Tiểu Vũ nhiều ruộng, nên phải nộp nhiều. Không tin, các ông có
thể kiểm tra sổ sách!

Tiểu đội trưởng Ngô vung roi lên:

- Tao không cần biết mày có tính theo diện tích ruộng hay không, cũng
chẳng có thời gian đi tra sổ sách nhà mày. Tóm lại, nhà ông Văn Vũ không
phải nộp nhiều! Mày làm việc tích cực cho bọn Nhật thế, chẳng phải Hán
gian thì là gì! Mày cõng 100kg bột mỳ thu thừa đem trả lại nhà ông Văn
Vũ, thì tao tha. Còn ông dám hé miệng nói nửa chữ “không”, tao sẽ dùng
roi ngựa dạy bảo mày trước!

Bố Đại thấy một tên lính quèn mà cũng hung hăng như vậy, còn liên tục
vung roi trước mặt mình, trong lòng có phần tức giận, nói:

- Anh làm lính thì cũng phải biết điều, không thể đang dưng bảo mang bột
về. Anh mà mang bột về, bọn Nhật đến đánh tôi thì sao?

Tiểu đội trưởng Ngô thấy Bố Đại cãi lý với mình, liền nổi giận:

- Mày sợ bị bọn Nhật đánh, thì không sợ tao đánh chắc? Tao đánh mày hai
roi trước vì tội làm Hán gian, xem mày sợ bọn Nhật hay sợ tao!

Nói xong, toan vung roi xuống. Lúc này, một người lính chạy ra từ chuồng
ngựa nói:

- Dừng tay, không được đánh dân!

Tiểu đội trưởng Ngô và hai tên lính cảnh vệ giật mình, quay đầu lại, thì ra
là một chiến sĩ Bát lộ quân. Anh ta chính là Tiểu Phùng, được Thỉ Căn cử
về để trinh sát tình hình. Về đến thôn, cả ngày chẳng thám thính được việc
gì, ngoài việc ngày 15 quân Nhật sẽ đến thôn lấy bột mỳ. Bởi vậy, cả ngày
ở trong chuồng ngựa chơi với Tiểu Đắc. Hôm ấy đang chơi, thấy có mấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.