HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 137

- Rõ!

Rồi quay ra mang theo hai tên cảnh vệ đi sang nhà Bố Đại. Văn Vũ thấy
con cử lính đi hỏi chuyện Bố Đại, trong lòng có phần khoan khoái, nói
chuyện hào hứng hẳn lên.

Tiểu Vũ dặn tiểu đội trưởng Ngô “không được nổi nóng”, nhưng khi anh ta
dẫn hai người lính đến nhà Bố Đại, chưa nói câu gì đã nổi nóng, chỉ roi
ngựa vào mặt Bố Đại nói:

- Ông có phải là trưởng thôn không?

Bố Đại đang ngồi hút thuốc dưới gốc táo. Cả đời ông ta chỉ dùng roi ngựa
chỉ người khác, làm gì có chuyện người khác dùng roi ngựa chỉ vào mình?
Nhưng thời trẻ ông cũng đã từng đi lính, biết lợi hại của cánh lính trẻ,
huống hồ có những ba người, lại đều khoác súng cả. Giận lắm, nhưng Bố
Đại vẫn cứ phải xởi lởi:

- Trưởng thôn gì đâu, cũng chỉ là chân sai vặt phục vụ các anh thôi. Xin hỏi
các anh ở bộ phận nào đấy ạ?

Nói rồi, chìa ống điếu ra, ý mời thuốc. Nào ngờ, tiểu đội trưởng Ngô vung
roi, vụt văng ống điếu:

- Đừng vòng vo! Bọn tao là lính của đại đội trưởng Tiểu Vũ. Hôm nay đến
cho mày một bài học!

Lúc này, Bố Đại mới biết đây là lính của Tiểu Vũ, nhưng thấy ống điếu bị
đánh văng đi, cũng không dám nổi giận, chỉ nói:

- Nhưng tôi có chỗ nào đắc tội với đại đội trưởng Tiểu Vũ đâu?

- Mày không đắc tội với đại đội trưởng, nhưng lại đắc tội với bố đại đội
trưởng! Tao hỏi mày, nhà khác chỉ phải nộp mỗi người 5kg bột cho quân
Nhật, sao nhà ông Văn Vũ phải nộp nhiều thế?

Lúc này, Bố Đại mới biết đầu đuôi sự tình, nhặt ống điếu lên nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.